Thơ Người Mới - Gió Lang Thang Đêm cô đơn, trời đã chuyển sang canh Gối chiêc ôm ư, giấc chẳng lành Vật quá, vật lại ôm điện thoại Cuộc đời như vậy quá trôi nhanh Lướt web, xem phim thì cũng chán Đọc nhiều chưa hết đã tâm như Chợt dòng cảm xúc ùa thấy lạ Sao ko viết hết nỗi tâm tư Đây ta kẻ theo sau ko biết Viết lách, chỗ nao? Đến điên đầu! May thay gặp ngay "yêu tinh" tốt. Chỉ bảo ta luôn "tiếp" mấy chiêu. Vọc vạch, lục tìm nơi đăng truyện Tự dưng thấy viết được mấy "siêu" Em lại cảm ơn yêu tinh nhé Giờ sẽ đồng viết với bác nhiều. Em xin chào ạ! Tất cả nhà Em vô đây tự trốn rất xa Chùa hương di sản không đâu có Ờ đấy là nơi em sinh ra. Tên em hay lắm các bác ạ! Sinh thời đúng lúc đang cãi nhau Mẹ em liền đặt tên hàng xóm Oánh chửi con mình "chúng nó" đau. Sau này lớn lên nhiều mơ ước Chỉ điều em cứ ước nửa chừng Nên giờ em đây liên thất nghiệp Vác bút đi kể chuyện người dưng. Mong sao các bác ưng em kể Để em còn kể chuyện dài dài Vài dòng em vừa tự giới thiệu Các bác cứ đọc em good bye!