ĐỘC ẨM Lang thang một bước một mình Đèn vàng phố vắng bóng hình cô liêu Nhà tranh trống vắng đìu hiu Không em không trẻ buồn thiu tiếng cười. Một mình một chén rượu vơi Không ai đối ẩm chia lời ủi an Sương đêm mờ mịt giăng màn Nuốt vào giọt đắng trái ngang phận người. Trắng đen nhân thế ở đời Nghèo khinh giàu trọng thói đời éo le Hơn thua trân tráo ngựa xe Đồng tiền tờ bạc tréo ngoe đắng lòng. Long đong cho kiếp má hồng Tấm chồng nghèo mạt đèo bồng với ai Bỏ tình chối nghĩa đắng cay Ra đi vứt áo mặc ai oán hờn. Thơ Lục Bát là gì? Thơ lục bát có nguồn gốc lâu đời, là một thể thơ dân tộc ta, thơ lục bát bao gồm có thể từ hai câu trở lên. Trong đó thì cứ hai câu ghép lại thành một cặp câu. Các cặp câu gồm có một câu 6 tiếng (câu lục) và một câu 8 tiếng (câu bát), và xen kẽ cứ câu lục là câu bát rồi đến cặp câu khác. Thơ lục bát tuân thủ luật về thanh và vần rất nghiêm ngặt, vì vậy tìm hiểu thơ lục bát là tìm hiểu về luật và vần của nó. Luật về thanh giúp cho câu thơ trở nên hài hòa. Các vần chính là hình thức kết dính các câu thơ lại với nhau. Thơ Lục Bát là một thể thơ đặc sắc của dân tộc ta, Thơ lục bát có mặt trong hầu hết các làn điệu dân ca, ca dao, với sức sống lâu bền và phát triển liên tục. Chắc chắn, thể thơ Lục Bát có trước chữ Quốc ngữ, nhờ nó mà hàng vạn những câu dân ca, ca dao, tục ngữ của ông bà ta xưa đã được con cháu truyền miệng từ đời này sang đời khác, tồn tại cho tới hôm nay và mai sau.
Thơ lục bát chế về rượu: Bấm để xem Lên cao mới biết núi cao Uống rồi mới biết rất hao túi tiền Chọn xoài đừng chọn xoài chua, Chọn bạn đừng để bạn dzô dùm mình Chơi hoa đừng để hoa tàn Chơi bạn đừng để bạn dành trai bia * * * Còn trời, còn nước còn non Còn cô bán rượu, anh còn say sưa * * * Uống rượu là để giải sầu Không phải uống rượu đau đầu đâu nhen Uống rượu sao để người khen Đừng để uống rượu ma men dẫn đường Uống rượu nho nhã người thương Không phải uống rượu nằm đường thấy ghê Uống rượu vui vẻ người mê Đừng để uống rượu người chê, người cười Uống rượu xã giao với đời Bạn bè sum họp nói cười cùng nhau Uống rượu đừng để bệnh đau Gia đình xào xáo cùng nhau ra tòa Uống rượu đừng có đào hoa Một chồng, một vợ cho nhà yên vui Nếu không uống rượu càng vui Gia đình hạnh phúc không gì đẹp hơn! * * * Tháng Giêng là tháng ăn chơi Tháng Hai nhậu nhẹt, tháng Ba rượu chè Tháng Tư bia bọt bét be Tháng Năm say xĩn đi về ngã nghiêng Tháng Sáu túi đã cạn tiền Nhìn người ta nhậu thèm điên cái đầu Tháng Bảy trời đổ mưa ngâu Sương sương tí đỉnh giải sầu ngày mưa Tháng Tám hun hút gió lùa Ít ly ấm bụng.. chờ mùa bội thu! Tháng Chín mưa bão đến rồi Ngồi không buồn miệng kiếm mồi nhậu chơi Tháng Mười bão lũ khắp nơi Tiếp tục nâng cốc ta bơi tới bờ Mười Một chuẩn bị tết về Lai rai cụng chén đợi chờ xuân sang Mười Hai lễ, tết tràn lan Tội gì hổng uống cho tràn cung mây Mười hai tháng đủ rồi đây Làm anh.. bợm nhậu kiểu này.. thành tiên Ông trời nghe tiếng cũng kiêng Thôi thì.. kệ nó, lũ điên ấy mà..
Thầy cho lên ba lớp Bấm để xem Một học sinh rất thông minh Đối đáp khoa học tài tình khỏi chê Ông hiệu trưởng nọ cũng phê Bảo Cô giáo đố vấn đề quanh ta Cô giáo quay lại đố là: "Cái gì nó rộng ra khi lấy chồng?" Ông hiệu trưởng như trời trồng Nhưng trò bình tỉnh như không có gì Cái giường cô chứ còn chi Cái gì càng nhỏ lại thì càng to? Ông Hiệu trưởng lại lo lo Con cua càng nhỏ càng to cô à! Cái gì trong người cô nha Quanh năm ẩm ướt nước ra không ngừng? Ông Hiệu trưởng mặt đỏ phừng Thưa cô cái lưỡi không ngừng ướt đâu. Cái gì mềm ướt, nhựa dầu Vào tay cô vuốt một đầu cứng luôn? Ông hiệu trưởng mồ hôi tuôn Thưa cô dầu móng tay.. sơn ý mà! Cái gì như quả chuối ta Cầm vào một chút nước đà ướt mem? Ông hiệu trưởng trán ướt nhem Trò rằng đích thị cà rem cô à. Ông hiệu trưởng tỉnh người ra Rằng thầy tuyển thẳng lên ba lớp liền Nảy giờ cô hỏi liên miên Nhưng thầy chẳng đáp được nên câu nào. Đúng là tuổi trẻ tài cao Đối đáp như thế lẽ nào.. lại sai? Ai cho đáp án thứ hai Như thầy hiệu trưởng nghĩ hoài đó thôi.
Đơn xin phép nghỉ học bằng thơ Bấm để xem Hôm nay em viết đơn này, Kính xin được nghỉ một ngày dưỡng thương Em tuy vẫn nhớ lớp trường Nhưng mà sức khỏe khó lường mối nguy. Suốt đêm em sốt ly bì, Trán nay nóng hổi, yếu suy quá chừng Việc học chắc phải tạm ngừng. Để còn điều trị kẻo chừng thăng thiên. Bài ghi em sẽ chép liền Em xin lỗi đã làm phiền thầy cô!
Lục Bát Từ Không Đến Mười Bấm để xem Chiều ta ngồi giữa thinh KHÔNG Ngẫm suy MỘT kiếp long đong vô thường Đã từng một nắng, HAI sương Bước qua biết mấy dặm đường phong BA BỐN mùa nếm đủ trầm kha Tháng NĂM hoa mộng giờ xa mất rồi SÁU mươi năm.. một cuộc đời Ba chìm BẢY nổi, thế thời phù du Mình qua mười TÁM mùa thu Tình yêu đã CHÍN tròn như mặt trời Đôi tay MƯỜI ngón xinh ngời Ấp ôm một khúc tình đời yêu thương. * * * Một thương lục bát thi ca Hai thương sáu tám như là lứa đôi Ba thương câu lục bồi hồi Bốn thương câu tám bồi vì em Năm thương vần điệu êm đềm Sáu thương em ạ mỗi mềm ca dao Bảy thương thi tứ ngọt ngào Tám thương em nhé em vào anh ra Chín thương chồng vợ lụa là Mười thương mười nhớ lúc xa lúc gần
Thơ chế ngày 20/11 Bấm để xem Nhân ngày nhà giáo nước ta Em ở xa quá, thiếu hoa tặng thầy. Mấ́y lời, mộc mạc, vơi đầy Xin thày cô chớ có rầy la em. Lời đầu em nói rất thèm Về trường thăm lại góc em hay tè Chỗ ấy có một cây me Trồng đi trồng lại vẫn què chẳng lên. Nhớ hồi em vẫn ngồi trên Con ngựa gỗ mít ở bên lớp chồi Em phi được có mấy hồi Bỗng đâu nước ở chỗ ngồi chảy ra Cô thấy, cô quát, cô la Làm em sợ quá, nước ra càng nhiều Em thề em chẳng nói điêu Cô thay quần áo, sáo diều lộ ra Cô lấy khăn sạch cô xoa.. Hôm nay nghĩ lại.. ui da.. ngượng ngùng. Bây giờ em học lớp Trung Cấp giống nhớ lại.. thẹn thùng cô ơi. Càng nghĩ lại càng không ngơi Nhớ sao một thuở ở nơi trường làng Cô dạy các cháu hát vang Bài ca con trẻ, lời vàng thấm sâu. Nên giờ ở tận nơi đâu Em không quên được công đầu thày cô. Nhân ngày cả nước hoan hô Chúc mừng nhà giáo em tô thêm lời Chúc cô khỏe cả cuộc đời Chúc cô mãi trẻ, tuyệt vời như xưa Cô nào đã lớn mà chưa Có chồng, sớm có người đưa đón liền Cô nào giờ vẫn ít tiền Mốt mai, sau giấc mơ tiên vàng đầy. Lời cuối xin chúc các thầy Các cô hạnh phúc ngất ngây men nồng. Em xin hứa trước lập Đông Về thăm trường cũ.. đền.. trồng cây me.
Thơ chế lục bát về học sinh Bấm để xem Người ta đi học có đôi Còn tôi đi học ôi thôi phát sầu Một mình ngồi ngắm bồ câu Nó cũng.. hai đứa.. lại càng sầu thêm * * * Người ta đi họp thì vui Còn tui đi họp tối thui trong lòng! Sau khi diễn thuyết lòng vòng Nhẹ nhàng từng bước "cái tròng" đưa ra Quàng vào lên cổ mẹ cha Đủ thứ các khoản nghe qua lạnh người. Không ưng mà vẫn gượng cười Họp xong tá hỏa thấy mười ông sao! * * * Tự sự giờ thi lượng giác Bắt đầu học giữa tháng ba Thời gian học lượng đúng là hay ghê Lúc mới học thấy ok Học xong mới biết đánh đề dễ hơn Đánh đề chỉ có số trơn Lượng đây mang cả tâm hồn hồi quy Hệ số có ý nghĩa gì? Làm cho lạm phát trong kỳ khác nhau Biết thế chăm học sớm mau Để bây giờ đỡ khổ nhau thế này Đi thi lũ bạn cùng ngày Đọc đề hì hục viết ngay số đề Ngồi chơi đến mức chán chê Ra ngoài mới biết mang về điểm 5 Điểm 5 cũng rất khó khăn Với người học giỏi như tôi thế này Việc chấm bài cũng khổ thay Tặng thầy cô chấm phút giây tiếng cười.
THƠ HÀI HƯỚC NÓI VỀ RƯỢU Bấm để xem Rượu vào cái xấu lòi ra Rượu vào bỏ cửa bỏ nhà đi chơi Rượu vào quần áo tả tơi Rượu vào v_ăng tục nói lời luyên thuyên Rượu vào hao tổn bạc tiền Rượu vào nhìn vợ nghĩ tiên trên trời Rượu vào say nói lắm lời Rượu vào than trách đất trời không thương Rượu vào nằm ngủ ngoài đường Rượu vào đi lại coi thường công an Rượu vào ăn nói làm càn Rượu vào phán chuyện thế gian như thần Rượu vào đời cũng bất cần Rượu vào quên hết tình thân họ hàng Rượu vào bạn với nghĩa trang Rượu vào cả họ cả làng đều khinh Rượu vào chết bất thình lình Nếu có sống được bệnh tình rất nguy Anh ơi uống nữa làm gì Nếu anh uống nữa em quỳ xuống xin.
Thơ chế về tình yêu Bấm để xem Tình yêu như món thịt gà Người trẻ háo hức, người già chê dai * * * Bồ xấu thì sợ bạn chê. Bồ đẹp thì sợ bạn mê, bạn giành Thế nên anh mới để dành Làm thân Trai ế giành bồ bạn anh * * * Cô em má đỏ hồng hồng Cho anh xin hỏi có chồng hay chưa? Anh hỏi thì em xin thưa Con em bốn đứa nhưng chưa có chồng. * * * Bắc thang lên hỏi ông trời Đời con đau khổ đã nhiều.. thấu chăng? Ông trời cúi mặt than rằng Tao đây cũng khổ, cắn răng chịu đòn! Bác thang lên hỏi ông trời Kiếp này con có bỏ nàng được không? Ông trời ông trả lời rằng Tao còn chưa được xá chi là mày. * * *
THÍ CHỦ VỀ ĐI Bấm để xem Tác giả: Sở Lưu Hương Thí chủ xin hãy về đi Hai ta nay chẳng còn gì nữa đâu Bần tăng đã mặc áo nâu Thoát ra cái cảnh làm trâu cho nàng Hôm nào cũng phải hoang mang Đêm đến nàng lại bảo sang đây bừa Từ tối cho đến tận trưa Đồng nàng cạn nước vẫn chưa cho dừng Bao lần miễn cưỡng xin ngừng Mà em đều lắc chưa từng bỏ qua Nên anh đành phải lìa xa Lãng quên tất cả xem là phù du Kiếp sau đền đáp thầy bu Em quên đi nhé cho dù ra sao Anh khuyên em hãy về mau Đừng khoe ngực chổng phao câu làm gì Một khi đã bước ra đi Thì anh chẳng thiết cái gì nữa đâu Và em chớ có âu sầu Hãy tìm người khác làm trâu cho nàng Cày bừa đổ nước ruộng khan Sớm ngày hầu hạ cho nàng thêm vui Còn anh.. anh phải thoái lui Rời xa trần thế mua vui cõi thiền Đắm chìm cuộc sống bình yên Quy y cửa phật lãng quên sự đời.