Hôm nay đọc bài thơ của nhà thơ Nguyễn Ngọc Hùng, không dám nói rằng họa lại, chỉ ngẫu hứng vài câu chơi. Này anh trời đã đổi thay Nắng chưa kịp tắt mưa bay la đà Trời buồn nhỏ lệ châu sa Gió vi vu thổi lướt qua thân gầy Trêu đùa làm rối tóc mây Quấn quanh tà áo vòng tay quanh người Tiếng đàn đâu bỗng buông lơi Ngân nga tình khúc gọi mời lòng ai Tiếng mưa khắc khoải đường dài Hòa cùng tiếng nhạc ai hoài nhớ mong Này anh, anh có biết không? Tay em lạnh buốt thân hồng đơn côi Anh đừng về vội anh ơi.. Anh đừng về vội làm rơi tim nồng. Thơ Thơ Đây là bài thơ của nhà thơ Nguyễn Ngọc Hùng, chưa xin phép tác giả mà đã mạn phép đăng lên, tác giả đừng trách nhé. MƯA ĐẦU MÙA Này em trời đã sang mùa Nắng chưa kịp tắt chiều mưa lại về Này em gió đã tỉ tê Hàng bong bóng vỡ bộn bề lá bay Đã nghe buốt lạnh đôi tay Tóc xơ xác rối hư gầy xác thân Nguyệt cầm một tiếng tơ ngân Nghe chừng đâu đó tình gần môi run Nụ hôn nào bỗng ngập ngừng Một tia chớp nhỏ ngang lưng chừng chiều Gió về dáng nhỏ liêu xiêu Vòng tay ta giữ dấu yêu một đời Này em mùa đã sang rồi Em đừng về vội mà rơi tình nồng. Nguyễn Ngọc Hùng