Cho em phút cuối -LMHM (KBC 4444) Này đây phút cuối tạ từ Ta thân chim nhỏ xa mù biển khơi Đớn đau hồn mộng rã rời Cách ngăn chi bấy cuộc đời hở em? Chừ ta gục xuống nằm yên Sao em không đến lệ buồn khóc ta Ngày nao tình nghĩa đậm đà Ngày nay hoang lạnh xác ma vô hồn Tìm về từ những hoàng hôn Ta cho em chút hơi mòn trong tim.
Dòng tâm sự - Hoàng Nhật Hồ Ngày mai em sẽ qua cầu Sang sông một chuyến thuyền sầu đón đưa Bỏ đi ngày tháng học trò Bỏ luôn cả khối tình thơ với người Làm sao nói được nửa lời Cho con bướm mộng hiểu đời tàn hoa Cho người hiểu nỗi xót xa Giấu trong tà áo thêu hoa mỹ miều Giận người chửa nói "em yêu" Mà sao bóng mắt vương nhiều đắm say Để cho tình mộng ngất ngây Để cho em phải đêm nay khóc thầm Mai này em sẽ sang sông Sao không nói được một lần biệt ly? Và mai đưa tiễn vu quy Người ơi! Có luyến lưu gì hay không? Xếp vào đây kỷ niệm hồng Dư hương sách vở tháng năm học trò Đường đi sẽ đẹp ước mơ Hay rồi gai góc giăng tơ cuộc đời? Đêm nay thao thức nửa vời Dường như có một khoảng trời lạ xa
Ghen - Sưu tầm Anh không thích em có nhiều bạn trai Không bằng lòng em nói chuyện mãi đâu. Người ta cười vui sướng để anh sầu Làm lòng anh ghen tức quá đi thôi! Anh không thích chiều mùa thu lá rụng Hay mưa nhiều em lại mộng với mơ Để tâm hồn say đắm với nàng thơ Rồi quên hẳn người yêu đang nhung nhớ Anh rất ghét hắn nói chuyện cùng em Mà người ấy là anh chàng mới quen Không biết tuổi chỉ biết rằng hắn đẹp. Anh không muốn em đến nhiều ngõ hẹp Để thả mình trên những phố đông vui Hay len lỏi qua dòng người lui tới Và ở đó có người con trai mới Sẽ nhìn em và bàn tán ngợi khen Rồi buông lời để tạo dịp làm quen Anh không muốn bởi vì anh ghen lắm Cũng có nghĩa là anh yêu say đắm Yêu chân thành nên lo sợ thế thôi Nghĩ vẩn vơ, chứ anh hiểu em rồi Bạn là bạn, tình yêu là một chuyện Không bao giờ anh quên lời hẹn ước Và yêu hoài, chứ không phụ anh đâu Chỉ tại anh nghĩ vẩn tự u sầu Chứ nào phải anh ghen ngầm em nhỉ?
Nói với người thương - Nhã Nghi Nếu lỡ mai kia chim xa thành phố Bỏ lại sau lưng bóng tối một đời Em về ủi an ngày dài thương nhớ Ru ngủ cuộc tình vào cõi chơi vơi Nếu lỡ mai kia mùa xuân đi mãi Em chẳng còn gì mời mọc dáng xưa Muốn viễn phận an như loài cỏ dại Cho dù con tim nghe xót xa vừa Nếu lỡ mai kia người quên không nhớ Con đường tương lai dệt mộng tuyệt vời Thì thôi coi như lời xưa thoáng gió Một chút dư âm đọng giữa vành môi Nếu lỡ mai kia em hoài yên ngủ Lặng thinh đời đời trong đáy huyệt sâu Người có chạnh lòng trong giây phút nhớ Xin nhỏ cho em giọt lệ tình sầu
Rời xa phố cũ - Phương Hồng Phúc Tôi cho phép tôi rời xa phố cũ Bằng bước chân nhè nhẹ giữa tâm hồn Dù phố phường bao kỉ niệm còn vương Trong hơi thở của người tôi yêu mến Một điểm tựa mà tôi vừa chạm đến Nó không hoa, không kết trái đau buồn Nó không sầu ủ rủ buổi hoàng hôn Nó không đẹp như lòng tôi đã nghĩ Tôi kẻ sơ một án đồ trang trí Tạo niềm tin tạo sức sống vô bờ Thị trấn nghèo khỏi sắc một mùa thơ Của kẻ sĩ giẫm cuồng chân phiêu bạt Thơ một túi, rượu lưng bầu thơm ngát Bụi phong trần bám nặng mảnh chinh y Hoa xuân bay tô điểm mấy vần thi Làm kẻ sĩ cảm thấy lòng man mác Chút hương tình theo gió ru phiếm nhạc Ám ba rung tiết tấu điệu u buồn Kẻ sĩ nghèo xơ xác những niềm thương Chỉ còn lại đôi vần thơ sầu muộn
Tâm sự - Sưu tầm Muốn viết thư để giải bày tâm sự Với một người mình đã một lần yêu Trang giấy kia tôi viết rồi lại xé Chợt lặng thinh như muốn nói bao điều Biết nói gì khi tình đầu tan vỡ Những suy tư xin giữ lại trong lòng Vầng trăng lặn chút tro tàn kỷ niệm Ôi! Một thời hai đứa đã yêu nhau Muốn trở lại con đường đầy kỷ niệm Giữa ngã ba chợt đau xót quay về Muốn nhìn lại trong bóng hình xưa cũ Lại hờn dỗi gặp gỡ nữa làm chi? Biết nói sao khi tình đầu đã hết? Có ngọt ngào như trái chín ngày xưa? Dẫu lòng ta nặng trĩu những suy tư, Trái tim ta khô cằn thành sỏi đá Chợt trào dâng như có bão trong lòng Mối tình đầu ôi thật nhiều kỷ niệm Xa nhau rồi người còn nhớ ta không? "Lạy thượng đế cho con quên người ấy, Từ bây giờ và mãi mãi về sau Bởi hai con không duyên nợ với nhau. Nên đau xót một mình con gánh chịu. Lạy đức chúa cho con đừng mong nhớ Hay tiếc thương hình bóng của người xưa Ngàn dặm xa đau xót bởi trăm chiều Con lãnh trọn vì lỡ yêu người ấy"
Thu Hương - Trần Ngọc Kiên Rồi con nước trôi xuôi miền hối tiếc Bỏ quên buồn trên những khóm lau xanh Tôi đứng đó và thấy mình cũng chết Như hàng cây lá rũ rất vô tình Thư viết vội gửi theo dòng lá thắm Viết thế nào đủ nghĩa hỡi Thu Hương? Không biết mộng có trôi vào cung cấm Để em buồn như một thoáng mù sương Cầu bốn nhịp nhưng lòng đau mấy nhịp? Nghiêng nón sầu em đuổi mộng qua sông Tôi cố chạy nhưng làm sao hái kịp (Cổng nhà em vừa nở một bông hồng) Khép kín cửa nhốt mùa thu trong đó Chắc em buồn khi đứng trước đài gương Cầu lại gãy không đợi mùa nước lớn Con sông buồn muôn thuở vẫn mù sương (Viết tặng Thu Hương)
Với ngày xưa.. và bây giờ - X. K Anh đến với em buổi chiều "Dân Luật" Thầy giảng thật nhiều văng vẳng bên tai Em có nghe gì! Vì anh ngồi đó Len lén nhìn hoài! Ngượng quá đi thôi Khẽ liếc nhìn lên thấy lòng rung động Ánh mắt êm đềm lướt nhẹ hồn em Đối diện với anh nghe lòng bối rối Buổi học chiều nay vui ngập trong lòng Rồi ngày qua mình thành bạn thiết Chưa biết cuộc đời hai đứa ra sao? Anh lại lên đường bỏ ngôi trường cũ Niên học này còn kỷ niệm mây bay Sân vắng chiều nay ghé thăm trường cũ Hiện diện nơi này với giảng đường kia Huyền thoại ngày xưa em còn gìn giữ Nhìn quanh bốn bề, những lạ những xa Trong em bây giờ triền miên nỗi nhớ Xót xa tận cùng từ lúc xa anh Nếu mắt có sầu, vì anh vắng bóng Xin nhớ rằng em mãi mãi yêu anh