Chiều trở gió Nghiêng màu nắng trang thơ em tiềm thức Xưa ngủ quên thương nhớ cánh bằng lăng. Chiều trở gió tình anh cơn gió lạ, Lối đi về chân lỡ nhịp thân quen. …! Chiều hạ nhớ! Em chếnh choáng men say Nghe ru êm bản tình ca anh hát. Hương màu áo thương thầm buông nhè nhẹ, Trái tim em lỡ nhịp theo tiếng đàn. Bóng người dưng đong nỗi nhớ thêm đầy, Mong một lần về bến ấy tìm quên. …! Im lặng về trong ai còn nhung nhớ? Giấc ngủ đọa đầy,cơn mê vẫn đợi. Ngày trở gió trong chiều hè hôm ấy, Màn sương rơi miên man câu hát… nhớ! Mưa hạ buồn nghiêng mắt biếc long lanh. Người dưng ơi! Giờ đang ở chốn nào? (Thương nhớ tặng người dưng…!) Hồng Mến