TIẾNG VỌNG CỦA ĐÁ Ta ước làm một phiến đá vô tư Và nằm ngủ giữa vách đời hiu quạnh Để quên hết tâm hồn đầy giá lạnh Chẳng suy tư buồn bã chốn chợ đời Ta muốn làm một phiến đá chơi vơi Bên triền dốc giữa lưng chừng của núi Ta vốc khẽ hạt mưa đời trần trụi Tắm lòng mình vào khoảnh khắc hư vô Vẽ cuộc đời lên phiến đá đơn sơ Ta hành khất trong tâm hồn héo rũ Hỏi ngọn gió có về ngang lối cũ Tiếng gọi đò lau lách bến sông xưa Rồi một ngày đá lạnh dưới cơn mưa Cũng biết khóc.. đá chẳng hề vô cảm Ta đứng đó giữa bốn bề trống vắng Phiến đá buồn.. Trầm lặng chốn sơn khê.. Mưa Biển. Đêm 15.04.2020 . VỌNG KHÔNG LỜI Ta muốn làm vách núi đứng linh thiêng Cho đá dựa trăm năm không mệt mỏi Đá đã lạnh tàn đêm buồn ê oải Giữa nhân gian đá cuội với sông hồ Ta muốn làm ngõ nhỏ đứng chơ vơ Cho đá tựa vào những đêm trăng sáng Mà không phải là bóng chiều chạng vạng Đêm nhân từ đá không rạn bên ta Ta muốn mình ngọn gió thoảng bay qua Hay hạt mưa rớt qua miền phế tích Rêu phong hóa những vô thường ngược nghịch Đưa em về thành phiến đá Tu Di Ta muốn mình như giọt nước Lưu Ly Được chưng cất từ ngàn năm thơm ngát Trong như suối mạch ngầm từ lòng đất Gột rửa em phiến đá ngọc tủi buồn Sẽ không còn trầm tích vọng vô ngôn.. #Vọngthanh✍