Vương Vấn Người Thương Lãng Khách Về đâu mái tóc người thương Để anh vươn vấn giữa đường tình duyên Ngày nào hai đứa hàn huyên Giờ sao lẻ bóng con thuyền lênh đênh. Nguồn: Sưu Tầm
Buồn Đời Có gã si tình ngồi góc phố Nhạt cười con sống mãi xô bồ Lướt qua nhân gian đầy ai oán Nhấn chìm lẽ sống vào hư vô.
Gởi lại em cho quê hương đất mẹ Cho người mà em chọn để yêu thương Ngày mai anh khoát áo lên đường Em trong tim hành trang anh vững bước Theo cha ông anh đi vì đất nước Góp sức mình làm nghĩa vụ thiêng liêng Dù mai anh đi khắp ba miền Vẫn cùng em hành trang tim anh đó
Chuyện gã si tình thương cô gái Nguyện sẽ yêu nàng hết đời trai Dẫu nắng, dù mưa không quên đợi Mỗi phút giây qua cớ sao dài
Tôi đợi em trong ngàn nổi nhớ Giữa ngày trường đêm trắng trăng mơ Trong nhân gian oan tình thế thái Có hay chăng tôi vẫn đợi chờ.