[Bài Thơ] Thơ Ấy Của Ai? - Hồ Xuân Hương, Thơ Và Đời

Thảo luận trong 'Thơ Ca' bắt đầu bởi NhangNhang, 14 Tháng tám 2020.

  1. NhangNhang

    Bài viết:
    2
    Thơ ấy của ai?

    Trích sách "Hồ Xuân Hương- Thơ và Đời"

    Mặc dù nhan sắc chưa phải là "chim sa, cá lặn", dung mạo chẳng phô bày nhung lụa, phấn son, nhưng với phong thái đoan trang, ngôn từ lịch thiệp, và nhất là có trình độ học vấn, biết cung cách làm ăn, chẳng những Hồ Xuân Hương đã được nhiều người quý mến, mà trong những cuộc hội ngộ bình văn, tập thơ, nếu có nàng thì các bậc văn nhân sĩ tử xa gần rất đông người đến dư.

    Dưới đây là một số thi phẩm- chép theo Dương Văn Thâm vừa có phần ngờ ngợ là của Hồ Xuân Hương, vừa cũng phảng phất như của nhóm Hồ Xuân Hương, thường được nhân dân ở dây truyền tụng, tuy không xác định được tác giả của từng thi phẩm.


    1. Đồng Tiền Hoẻn

    Cũng lò, cũng bễ, cũng cùng than.

    Cũng mặt vuông tròn với thế gian

    Kém cạnh cho nên mang tiếng hoẻn

    Đủ đồng ắt hẳn đáng nên quan.


    2. Đằng Quốc Bị O Ép

    Đằng quốc lối này vốn nhỏ nhen

    Hai bên Tề, Sở ép hai bên


    Ngoảnh mặt sang Tề, e Sở giận

    Quay đầu lại Sở, sợ Tề ghen.


    3. Nhân Lão Tâm Bất Lão

    Xuân xanh xấp xỉ bảy mươi ba

    Lòng còn muốn những chuyện trò ma

    Ẵm cháu đã từng năm bảy đứa

    Ru con lại muốn một hai bà.


    4. Một Trận Đánh Đêm

    Nửa đêm giờ tý, trống canh ba

    Sai năm quân vào phá lũy ra

    Một tướng chui vào trong hang đá

    Hai quân lấp lé bãi ven hà.


    5. Chai Rượu, Quả Trám

    Khật khờ dở tính, dở say, ai tỉnh, tỉnh với, ai say, say với;

    Chấp chểnh lúc mềm, lúc rắn, muốn mềm, mềm cho, muốn rắn, rắn cho.


    6. Phê Đơn Xin Mổ Trâu

    Người ta thì chẳng được đâu

    Ừ, thì thày lý làm trâu thì làm.

    Chuẩn y quả việc tế thần

    Bằng gian bán thịt, bà dần xương ra

    Manh lòng dối trá cửa ta

    Bà thì chọc tiết, không tha một thằng.


    7. Đá Bà Chồng

    Khéo khéo bày trò, tạo hóa công

    Ông Chồng đã vậy, lại Bà Chồng

    Tầng trên tuyết điểm, phô đầu bạc

    Thớt dưới, sương pha, đượm má hồng

    Gan nghĩa dãi ra cùng nhật nguyệt

    Khối tình cọ mãi với non sônh

    Đá kia còn biết xuân già giặn

    Chả trách người ta lúc trẻ trung.
     
    Phượng Chiếu Ngọc thích bài này.
    Last edited by a moderator: 14 Tháng tám 2020
Trả lời qua Facebook
Đang tải...