Trinh Thám Thính Giác Của Bóng Tối - Vô Danh

Thảo luận trong 'Ít Nội Dung' bắt đầu bởi hoangphuoc, 23 Tháng sáu 2025 lúc 1:58 AM.

  1. hoangphuoc

    Bài viết:
    0
    [​IMG]

    Tên truyện: Thính Giác Của Bóng Tối



    Tác giả: Vô Danh

    Thể loại: Trinh thám, Dị năng, Hài hước

    Trong một lần vô tình truy đuổi tên trộm ngay giữa lễ tốt nghiệp, tân cảnh sát trẻ Lê Hoàng bị chích điện đến bất tỉnh. Tỉnh dậy, anh phát hiện mình.. hiểu được tiếng của một con chó hoang. Không chỉ đơn giản là nghe được, Hoàng còn có khả năng giao tiếp, thuần hóa và thậm chí tạm thời mượn sức mạnh đặc biệt từ những loài động vật anh kết nối. Từ đây, một hành trình trừ gian diệt ác kỳ lạ bắt đầu – nơi một cảnh sát hình sự phải phá án, giải mã tội ác bằng sự kết hợp giữa tư duy phá án sắc sảo, suy luận ngược tinh vi và.. sự trợ giúp từ những cộng sự bốn chân, có lông hoặc có cánh.

    Trải qua hàng trăm vụ án – từ những vụ trộm hài hước, các âm mưu bắt cóc tinh vi, đến các đường dây tội phạm ma túy, đánh bạc, buôn người xuyên quốc gia – Hoàng dần trở thành nỗi khiếp sợ của tội phạm nhưng cũng là bí ẩn lớn trong nội bộ ngành. Làm thế nào anh luôn tìm ra bằng chứng? Tại sao Hoàng luôn đến trước một bước, như thể.. biết trước mọi thứ?

    Giữa vòng xoáy công lý, bí mật và hiểm nguy, Hoàng còn phải giấu đi năng lực đặc biệt của mình trước đồng đội, cấp trên – bằng chính các màn suy luận đầy logic, khéo léo đến từng chi tiết.

    Và trong những giờ phút đẫm máu và căng thẳng ấy, vẫn có một bàn tay mềm mại luôn ở bên băng bó từng vết thương – Linh, cô sinh viên y khoa mà Hoàng luôn thầm thương trộm nhớ, nhưng không dám ngỏ lời vì trái tim anh còn bận mang theo công lý.
     
    Chỉnh sửa cuối: 23 Tháng sáu 2025 lúc 2:44 AM
  2. hoangphuoc

    Bài viết:
    0
    Chương 1: Định mệnh của Hoàng

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Buổi sáng đầu thu, nắng vàng như mật ong rót xuống sân trường Học viện Cảnh sát nhân dân. Tiếng cười nói rôm rả của những tân sĩ quan vang lên khắp nơi, ai nấy đều háo hức đón nhận khoảnh khắc được trao bằng tốt nghiệp, trở thành người chiến sĩ công an chính thức. Trong số ấy, có Hoàng – một chàng trai cao ráo, nét mặt sáng sủa với mái tóc bồng bềnh lòa xòa trước trán, khiến mấy bạn nữ sinh thỉnh thoảng phải quay đầu nhìn trộm.

    - Ê Hoàng, mày hôm nay đúng là "hotboy cảnh sát" rồi đấy! – Tuấn, người bạn cùng khóa vỗ vai Hoàng trêu đùa.

    - Thôi đi ông tướng, tôi chỉ muốn mau nhận bằng rồi đi làm nhiệm vụ thôi. Ở đây mãi nóng chết mất! – Hoàng nới lỏng chiếc cà vạt, cười nhăn nhó.

    Đúng lúc ấy, tiếng la thất thanh bỗng vang lên bên ngoài đường vọng vào:

    - Ăn trộm! Có ăn trộm!

    Một bóng người nhỏ thó, gầy nhẳng đang luồn lách chạy thoăn thoắt qua đám đông, trên tay hắn cầm chặt chiếc ví da vừa trộm được. Không kịp suy nghĩ, Hoàng lao nhanh về phía hắn:

    - Đứng lại ngay! Tôi là cảnh sát!

    Tên trộm giật mình, nhưng không dừng lại mà cố lao đi như mũi tên. Hoàng bất chấp bộ lễ phục, co giò đuổi theo. Cuộc rượt đuổi ngoạn mục diễn ra ngay giữa lễ tốt nghiệp, khiến đám đông ồ lên đầy phấn khích.

    Hai người chạy thục mạng qua mấy dãy nhà, tên trộm bất ngờ rẽ ngoặt vào một con hẻm nhỏ, vắng vẻ. Hoàng bám sát phía sau, tim đập mạnh, hơi thở dồn dập. Đúng lúc anh sắp túm được áo hắn, tên trộm quay ngoắt lại, tay lăm lăm một vật nhỏ sắc lạnh.

    - Mày tới số rồi cảnh sát con!

    Trước khi Hoàng kịp phản ứng, một luồng điện mạnh chích thẳng vào người anh. Cảm giác đau đớn, tê dại lan khắp cơ thể, Hoàng ngã gục xuống đất. Mắt anh hoa lên, đầu óc quay cuồng, mọi thứ xung quanh trở nên mơ hồ.

    Tên trộm vội vàng bỏ chạy. Trong cơn mê man, Hoàng lờ mờ nghe tiếng bước chân vội vã, rồi một âm thanh kỳ lạ vang lên bên tai:

    - Anh ổn chứ? Này, tỉnh lại đi!

    Hoàng mở mắt, đảo quanh tìm người vừa nói, nhưng chẳng thấy ai ngoài một chú chó vàng gầy gò, lông bết lại đang ngồi chồm hổm bên cạnh, đôi mắt tròn xoe nhìn anh đầy lo lắng.

    - Gì.. sao lại là mày nói chuyện với tao? – Hoàng giật mình lắp bắp.

    Chú chó nghiêng đầu, đáp lại rất nghiêm túc:

    - Thế anh nghĩ ai nữa? Chẳng phải chỉ có tôi ở đây sao?

    Hoàng dụi mắt, tưởng rằng mình đang mơ. Nhưng tiếng chó nói vẫn vang lên rõ mồn một. Anh ngồi bật dậy, bàng hoàng nhận ra mình thực sự đang giao tiếp với một con chó hoang!

    - Cái quái gì thế này? – Anh lẩm bẩm, mồ hôi lạnh toát ra sống lưng.

    Chú chó nhỏ cười ngoác miệng đầy răng, vẻ mặt tinh nghịch:

    - Yên tâm, anh chưa phát điên đâu. Giờ, tôi dẫn anh đi tìm lại cái ví của người bị hại nhé?

    Hoàng, tuy vẫn còn choáng váng và hoang mang, nhưng bản năng cảnh sát lại thôi thúc anh đứng dậy, đi theo chú chó kỳ lạ vừa làm đảo lộn thế giới quan của mình. Anh đâu biết, khoảnh khắc kỳ lạ này chính là khởi đầu của hàng loạt vụ án ly kỳ đang chờ đợi phía trước.
     
  3. hoangphuoc

    Bài viết:
    0
    Chương 2: Lời nói của một con chó

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chú chó vàng dẫn Hoàng len lỏi qua những ngõ ngách hẹp của khu tập thể cũ sau trường. Nó vừa đi, vừa ngoái đầu lại nói như một hướng dẫn viên kỳ cựu:

    - Hắn chạy về phía mấy thùng rác phía sau. Tôi thấy hắn vứt cái gì đó xuống, rồi leo lên xe Wave màu đen không biển số, chạy mất dạng.

    Hoàng vừa đi vừa vẫn không thể tin vào những gì đang xảy ra. Anh không biết mình có bị hoang tưởng sau cú giật điện kia không, nhưng mọi chuyện đang.. rất thật.

    - Này, mày.. À không, chú chó, cậu tên gì?

    - Tên tôi là Gâu. Gọi thế cho nhanh. Không ai đặt tên cho tôi, tôi tự đặt luôn.

    Hoàng bật cười khẽ. Trong cơn rối loạn đầu óc, sự tỉnh táo và cá tính "tỉnh rụi" của chú chó hoang khiến anh thấy dễ chịu hơn hẳn. Cả hai rẽ vào sau khu nhà, nơi chất đống những bao rác, ve chai và vài người vô gia cư đang nằm ngủ lổm ngổm.

    Gâu nhảy tót lên một thùng xốp, rít lên:

    - Đây, hắn vứt vào cái bao này. Ngay chỗ có vết máu ấy. Tôi đánh hơi được.

    Hoàng cúi xuống, tay cẩn thận gỡ lớp bao nilon dơ bẩn. Bên trong, đúng là một chiếc ví da còn nguyên vẹn. Anh thở phào, ánh mắt ánh lên tia sáng.

    - Cảm ơn mày, Gâu. Mày.. à, cậu là cộng sự tốt nhất mà tôi từng gặp.

    Gâu nhún vai:

    - Đương nhiên. Nhưng anh làm gì thì nhớ đừng nhắc tới tôi. Loài người các anh nhiều khi không chịu nổi sự thật đâu.

    Hoàng gật đầu. Đúng thế thật. Giả sử anh bước vào đội cảnh sát và nói rằng mình có thể nói chuyện với chó thì.. chắc anh sẽ bị đưa đi giám định tâm thần ngay.

    Anh đem ví đến giao lại cho người bị hại – một cụ ông lụm khụm ngồi thở dốc cạnh cổng trường. Khi biết lại được ví, ông cụ cảm động rưng rưng:

    - Cảm ơn chú cảnh sát trẻ! Cảm ơn trời đất, chú thật tốt quá!

    Hoàng chỉ biết gãi đầu cười, ánh mắt vô thức nhìn về phía bụi cây nơi Gâu vừa lẩn vào. Nhưng chú chó nhỏ đã biến mất, như thể chưa từng tồn tại.

    Chỉ còn lại một mình giữa sân trường giờ đã vắng lặng, Hoàng siết chặt tay. Anh hiểu: Ngày hôm nay là khởi đầu cho một cuộc đời mới. Một cuộc đời nơi anh không chỉ là cảnh sát, mà còn là người giữ một bí mật mà có thể.. thay đổi mọi thứ.
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...