Tôi muốn kể bạn nghe về lần đầu của mình. Đương nhiên là mỗi chúng ta ai cũng có lần đầu đáng nhớ của riêng bản thân, đối với tôi cái lần đầu đáng nhớ đấy chính là cảm giác bồi hồi lúc bắt đầu thích một người khác giới. Tôi vô tình thích cậu khi tham gia buổi tham quan cùng với lớp. Cái lúc cậu dịu dàng kéo tôi lên khỏi mặt nước, cái khoảnh khắc vô lực lao vào vòng tay của cậu ấy, khiến tim tôi đập liên hồi, máu nóng trào hết lên mặt, lúc đó tôi cảm thấy xung quanh như không còn tiếng động nào, dường như chỉ còn lại tôi với cậu. Cậu không được to lớn như những người cùng trang lứa thậm chí có phần hơi gầy, nhưng tôi thích vòng ôm của cậu, tuy chỉ là thoáng qua đó. Cậu cũng không phải dạng đẹp trai, ga lăng, tốt tính nhưng cái khoảnh khắc tôi biết mình sa lưới thì đã không còn để người con trai khác vào trong mắt được nữa. Cứ thế đần độn nhìn theo bóng dáng cậu. Lần đầu tiên thích một người, chính tôi cũng không rõ bản thân muốn gì. Ban đầu chỉ là muốn gần gũi với cậu hơn một chút, dần dần tôi trở nên tham lam hơn, thích được ngồi gần cậu trong giờ học, được mượn vai cậu khi mệt mỏi, thích mỗi lúc cậu thản nhiên vui đùa với tôi, cả những lúc giả vờ không có xe để nhờ cậu qua đón đi học.. Hoặc là chỉ cần nhìn thấy cậu thôi tôi cũng thấy rạo rực trong lòng rồi. Tôi biết, cậu đã có người mình yêu thương, tôi cũng đau khổ lắm chứ. Nhưng khi mà đến cơ hội để bày tỏ, tôi còn không có, thì còn mong muốn, còn đòi hỏi gì? Tôi cũng biết đây sẽ là một mối tình đơn phương đau đớn, nhưng tôi không cách nào bắt bản thân dừng thích cậu được. Tôi chọn phương pháp an toàn để tránh làm tổn thương bản thân, đó là lạnh nhạt với cậu, tránh xa mọi thứ liên quan đến cậu. Tôi đã đứng trên hàng ngũ bạn thân của cậu quá lâu, cũng đã quá mệt mỏi khi nhìn cậu và người con gái khác. Nên từ bỏ có lẽ cũng chính là điều đúng đắn. Nhưng tôi không hối hận khi thích cậu. Cậu đã cho tôi nhiều cảm giác mới mẻ và động lực để vượt qua nhiều thử thách khó khăn của tuổi 17. Cảm ơn cậu!
Tuổi học trò, ít nhất một lần bạn đã lỡ cảm nắng một cô nàng dễ mến hay một anh chàng cool boy nào đó. Và có lẽ, đó là tình cảm trong sáng, thiêng liêng nhất mà bạn không thể nào quên. Các bạn biết đấy, tình yêu rất khó để giải nghĩa và tình yêu tuổi học trò cũng vậy. Những cung bậc cảm xúc đan xen, vui, buồn, hờn, giận.. là thứ bạn cảm nhận được. Vậy thích một người là cảm giác như thế nào? Cảm giác thích một người đó là: Khi bạn làm việc gì cũng nghĩ đến người ấy đầu tiên. Khi gặp khó khăn hay thất bại thì chỉ cần nghĩ đến người ấy là bạn sẽ yên lòng. Khi có chuyện vui thì người mà bạn muốn chia sẻ đầu tiên là người ấy. Trong đầu lúc nào cũng chỉ có hình bóng của người ấy. Ngay cả khi ngủ, trong giấc mơ lúc nào cũng có hình ảnh của người ấy dù là ít hay nhiều. Khi lén nhìn người ấy mà bị phát hiện thì sẽ lập tức nhìn đi chỗ khác. Khi mà người ấy cười với bạn thì sẽ hồn bay phách lạc, không làm được chuyện gì nên hồn. Khi vô tình chạm nhẹ vào người ấy thì sẽ hóa đá ngay tức khắc. Khi chép bài, làm bài hộ người ấy thì tự dưng sẽ có một cảm giác ngọt ngào dội lên từ đáy lòng. Khi người ấy thích một người con gái thì.. rất buồn (cảm giác đó rất đau nhưng chỉ có thể tóm gọn bằng hai từ "rất buồn"). Trong mắt bạn, người ấy luôn là đẹp nhất, hoàn hảo nhất, dễ thương nhất, cái gì cũng nhất. Khi nhìn thấy một cái gì đó có đặc điểm giống người ấy thì sẽ lập tức nở một nụ cười, cho dù mọi người sẽ nhìn bạn vói ánh mắt rất, thậm chí rằng bạn sẽ nhìn vào cái thứ đó rất lâu mà quên luôn cả thời gian. Khi mà người ấy chép bài giúp bạn thì.. vui cực, sướng lắm ý, không nói nên lời lun. Khi mà ngồi làm bài tập thì sẽ thấp thỏm không biết người ấy đã làm bài chưa, lúc nào cũng muốn được làm bài hộ người ấy. Khi thấy một hình bóng quen thuộc ở ngoài đường, bạn sẽ nhận ra đó có phải là người ấy không kể cả khi hình ảnh đó rất mờ ảo. Và nhiều những cảm xúc đan xen khác nữa mà chỉ khi thích một người bạn mới có thể hiểu được.
Thích một người là: Là cả thế giới của mình chỉ quanh người đó không thể nào để ý đến người khác Là khi làm bất cứ việc gì cũng điều liên tưởng đến người đó Chỉ muốn biết là họ đang làm cái gì, cuộc sống họ ra làm sao, đang vui vẻ như thế nào Là khi cố tìm ra điểm chung và tự mình suy diễn coi đó là định mệnh Là suốt ngày chỉ đợi tin nhắn hoặc điện thoại hoặc gì gì đó của người ấy. Chờ đến bạc cả đầu thì mới nhận được tin nhắn dăm ba câu. Sau đó nhẹ nhàng tủm tỉm đi vào giấc ngủ Là trước khi nhắm mắt lại và mở mắt ra trong tâm trí đều hình dung thấy bóng dáng của người ấy Là khi thói quen sở thích của người ta bỗng dưng thành của mình Là tìm hiểu tất tần tật về nó. Biết nó thích ăn cái gì, thường ăn ở quán nào nhất, biết nó học lớp nào, nhà ở đâu, biết cả việc nó không thích mình Còn bạn thì sao vẫn còn nhớ cảm giác khi thích một người chứ? Hãy để lại bình luận để chia sẻ nhé Tiểu Đào Đào ❤
Xin mạn phép là người đọc đầu tiên, like đầu tiên và để lại bình luận đầu tiên được không nè.. hihi. Mình thì thích một người theo cách khác. Thích người đó mỗi khi nhìn mình, quan tâm đến mình mọi lúc mọi nơi. Thích người đó lúc nào cũng nghĩ cho mình, lo lắng cho mình khi mình vẫn còn chưa biết người đó là ai. Thích cảm giác khi được ở gần người đó, được người đó nắm tay và trên hết là thích cái cảm giác khi người đó không nhìn đến bất cứ cô gái nào khác ngoài mình.. Hehe thật ra là mình đang PR trá hình bộ truyện ngắn của mình thôi bạn ạ. Mong bạn nếu có thời gian thì qua ủng hộ mình nhe. Truyện Ngắn - Tôi Không Thích Anh Nhưng Tôi Thích Cảm Giác Khi Anh Nhìn Tôi - Tiếu Mộ Thiện
Theo cảm nhận của mình thì cảm giác thích một người là: Khi bạn làm việc gì cũng nghĩ đến người ấy đầu tiên. Khi gặp khó khăn hay thất bại thì chỉ cần nghĩ đến người ấy là bạn sẽ yên lòng. Khi có chuyện vui thì người mà bạn muốn chia sẻ đầu tiên là người ấy. Trong đầu lúc nào cũng chỉ có hình bóng của người ấy. Ngay cả khi ngủ, trong giấc mơ lúc nào cũng có hình ảnh của người ấy dù là ít hay nhiều. Khi lén nhìn người ấy mà bị phát hiện thì sẽ lập tức nhìn đi chỗ khác. Khi mà người ấy cười với bạn thì sẽ hồn bay phách lạc, không làm được chuyện gì nên hồn. Khi vô tình chạm nhẹ vào người ấy thì sẽ hóa đá ngay tức khắc. Khi chép bài, làm bài hộ người ấy thì tự dưng sẽ có một cảm giác ngọt ngào dội lên từ đáy lòng. Khi người ấy thích một người con gái thì.. rất buồn (cảm giác đó rất đau nhưng chỉ có thể tóm gọn bằng hai từ "rất buồn"). Trong mắt bạn, người ấy luôn là đẹp nhất, hoàn hảo nhất, dễ thương nhất, cái gì cũng nhất. Khi nhìn thấy một cái gì đó có đặc điểm giống người ấy thì sẽ lập tức nở một nụ cười, cho dù mọi người sẽ nhìn bạn vói ánh mắt rất, thậm chí rằng bạn sẽ nhìn vào cái thứ đó rất lâu mà quên luôn cả thời gian. Khi mà người ấy chép bài giúp bạn thì.. vui cực, sướng lắm ý, không nói nên lời lun. Khi mà ngồi làm bài tập thì sẽ thấp thỏm không biết người ấy đã làm bài chưa, lúc nào cũng muốn được làm bài hộ người ấy. Khi thấy một hình bóng quen thuộc ở ngoài đường, bạn sẽ nhận ra đó có phải là người ấy không kể cả khi hình ảnh đó rất mờ ảo. Và còn nhiều cảm xúc lẫn lộn nữa, mình hông bít diễn tả như nào^^
Thích một người là chỉ cần nghĩ về người ấy thôi, nụ cười bất giác vương trên khóe môi, chẳng để ý mình có đang đi trên đường, hay đang nhắm mắt nằm ngủ
Có lẽ là vẫn còn, Nhưng mà, chữ "thích" ấy, thật mông lung Thích nhưng không được đáp lại là bi thương Được thích nhưng không có cảm giác là bi kịch Thích người, người thích, cuối cùng lại chia xa Cho đến khi nào, bản thân lại rung động? Cho đến bao giờ, trái tim lại loạn nhịp Cho đến hiện tại thì, không muốn thích bất cứ ai Cứ như vậy, sẽ tốt hơn!