Gió Bầu trời trong xanh Một cơn gió nhẹ Khẽ thổi tóc bay Vô tình chạm phải Một đôi mắt biếc Làm lệch nhịp tim * * * Nụ cười gượng gạo Một chút ngây thơ Thêm chút duyên dáng Cũng gọi là đủ Cho người say nắng * * * Những chiều màu đỏ Một tiếng cười duyên Tựa như gió hát Đôi mắt biết nói Càng thêm đắm say * * * Tự hỏi làn gió Liệu đây có phải Ta say gió hồng?
Say Nhân tình thế gian Giống như tiết trời Có nắng có mưa Ta lại đa cảm Có thể say tình Vì một cơn mưa * * * Nào đâu biết rằng Mưa rồi sẽ tạnh Cảm xúc nhất thời Chỉ là rung động Vậy mà cố chấp Ngộ tưởng là yêu * * * Cuối cùng chỉ là Tự ta đa tình Dẫu biết như vậy Vẫn đứng trong mưa Mang giữ chấp niệm Một lần say mưa Nào đâu ngờ rằng Một phút miên man Đánh đổi một đời Luân hồi thổn thức
Thấu Tuổi trẻ căng tràn Đã từng nếm trải Mọi thứ ngọt ngào Từ giây rung động Đến phút hồ đồ Vứt bỏ mọi thứ Theo đuổi tình yêu * * * Cũng đã nếm thử Vị đắng thấu tim Trái tim non nớt Lí trí ngây thơ Chưa thấu vị đời Nên khi nếm trải Không khỏi ngỡ ngàng Một chút sợ hãi Vài giọt tuyệt vọng Tạo nên hương vị Tình yêu thanh xuân * * * Đắng ngọt đã nếm Tuyệt không hối hận Nếu có quay lại Vẫn sẽ bất chấp Nếm thử một lần * * * Thanh xuân là vậy Nông nổi một chút Mạo hiểm một chút Tại sao lại không? Ta chẳng có gì Ngoài nhựa sống này * * * Thanh xuân như một cơn mưa rào, đến nhanh, đi nhanh, nhưng mùi vị lại rất đặc biệt, dù có bị ướt đầm đìa, ta vẫn muốn đắm mình trong nó. Vậy nên hãy trân trọng thanh xuân của mình nhé. Đừng để nó nhạt nhòa, hãy tự tô rực chính nó bằng đôi tay các bạn.