Truyện Ngắn Thanh Xuân - Phương My

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Phương My, 25 Tháng tám 2018.

  1. Phương My

    Bài viết:
    1
    Tên truyện: Thanh xuân

    Tác giả: Phương My

    Cô là con một của một gia đình truyền thống, một gia đình khá giả, nói thật ra cô là người kế thừa cái công ty to lớn của ông nội cô. Người ta thường nói gia đình là chỗ dựa duy nhất khi mình vấp ngã, cô đã từng nghe rất nhiều điều tốt đẹp về gia đình. Nhưng đó là những điều cô nghe được, thế giới của cô chỉ gói gọn từ nhà trường, ngôi nhà đó và công ty thì chẳng còn gì. Người ta nói cô thật an nhàn khi có gia đình thật giàu có, nhưng nếu giàu có mà đánh đổi đi tự do, đánh đổi đi gia đình thì cô thà sống nghèo khó thì tốt hơn.

    Bố mẹ cô đến với nhau có mục đích là thương mại, chỉ có hôn nhân trên giấy tờ, đám cưới của họ là cũng do ông nội sắp đặt. Lúc trước ông nội cô từng nói, từ đời cha của ông nội đã có những cuộc hôn nhân chính trị, nếu người đó là con cả. Ông nội cũng đã từng nói trên thế giới này vốn dĩ không có tình yêu, cũng không có tự do.

    Cô từ nhỏ tới lớn chỉ là phát triển trong khung sắt của gia đình, lớn lên, thừa kế gia sản và công ty to lớn đó, kết hôn với người mình không yêu, chỉ như vậy, một cuộc sống chán ngắt, nhạt nhẽo.

    Từng ngày, mọi thứ đối với cô chỉ là một màu xám xịt, cũng từ đó cô đối với mọi thứ, mọi người đều hờ hững. Nhưng đối với sự xuất hiện của anh giống như là ánh sáng mặt trời chiếu vào cuộc sống cô, anh là một người con trai năng động, học giỏi, tài năng, hòa đồng. Anh là người duy nhất kiên nhẫn nói chuyện với cô, là người đầu tiên nói cho cô biết nụ cười quan trọng và tuyệt đẹp bao nhiêu. Và cũng cho cô biết tình yêu trong trẻo, đẹp đẽ như thế nào. Nhưng anh là con của một gia đình bình thường, không có gia thế, không có gì hết, nhưng cũng bởi vì thế anh mới có trái tim ấm áp, nhân hậu, có cha mẹ yêu thương nhau, có gia đình hạnh phúc.

    Anh và cô yêu nhau trong thời gian rất dài, ai cũng ghen tị vì tình cảm của anh dành cho cô. Nhưng cũng bởi vì lý do anh không có gia thế, nên tình cảm của anh và cô phải chấm dứt, anh cất bước đi, đi sang Mỹ du học, không một lời từ biệt, không liên lạc, không một chút thông tin nào. Cứ thế dần dần cô phải bắt buộc nhốt cái tình yêu đầu đời vào trong tim, không một ai có thể phá bỏ nó.

    Rồi công ty của cô gặp biến cố, một mình cô chống chọi với bao nhiêu chông gai phía trước, không một ai giúp đỡ, không một ai hỏi han. Cô đứng trước cửa của tuyệt vọng, thế rồi cô bắt buộc phải gả cho một người cô không yêu, đương nhiên người đó cũng không yêu cô. Nhưng vì công ty vì gia đình, cô bắt buộc phải cưới.

    Nhưng cứ nghĩ cưới xong mọi thứ sẽ về đúng quy củ của nó, người chồng hiện tại của cô lại ăn cắp dữ liệu quan trọng về công ty anh ta. Công ty của cô lại đứng trên bờ vực sụp đổ, bố mẹ trách mắng cô, không một ai an ủi. Cô đành phải tự lực kháng sinh, ngày đêm cố gắng, ngày đêm suy nghĩ, nhưng cũng thật may mắn, mọi người trong công ty, đặc biệt là con gái, ai cũng nhìn thấu nỗi đau của cô, họ tích cực làm việc. Mọi điều cuối cùng cũng được đền đáp, công ty cô trở lại, đánh dấu mốc quan trọng cho sự lâu dài.

    Cũng đã mấy năm, anh trở về lại quê hương của mình, không còn là một chàng trai năng nổ như lúc trước, anh đã thành đạt, anh đã tự lập công ty với đầu óc thông minh của mình. Anh trở thành một người đàn ông lịch lãm, một người đàn ông lãnh đạm và độc thân..

    Hai người đều trở thành một người tài giỏi, người nào cũng thành đạt, nhưng tình cảm của họ vẫn như trước, mãnh liệt như trước..

    Nhưng khi anh về nước cũng là lúc cô từ giã cuộc đời với cái tuổi còn rất nhiều tương lai, cô biết anh về nước, cô biết tất cả mọi thứ, cô biết anh bị gia đình cô ép buộc, cô biết.. Nhưng cô mệt mỏi lắm, cô cần được nghỉ ngơi, cô muốn tới một nơi không còn sự ràng buộc, cô muốn đi đâu đó không còn áp lực. Thế rồi cô đi xa, đi xa mãi, mọi người ai nấy đều bàng hoàng trước cái chết của cô, ai cũng bất ngờ khi cô ra đi với tuổi đời còn trẻ như thế. Nhưng lại có một số người lại biết nó từ trước, họ biết cô mang rất nhiều áp lực trên vai, lại không một ai giúp đỡ cô. Cô đã buông bỏ tất cả.. chỉ vì hai từ 'ÁP LỰC'

    Cô và anh yêu nhau nhưng lại không đúng thời điểm, họ đáng lẽ có thể nhận được nhiều tình yêu của đối phương, nhưng họ đã bỏ lỡ nhau mãi mãi..
     
    lovyvyvyKhôi thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...