Ngôn Tình Thanh Xuân Đẹp Nhất: Bảo Bối, Họ Muốn Làm Thịt Anh - Bảo Bối

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Dung0807, 18 Tháng bảy 2021.

  1. Dung0807

    Bài viết:
    65
    Thanh Xuân Đẹp Nhất:

    Bảo Bối, Họ Muốn Làm Thịt Anh


    [​IMG]

    Tên Tác Giả: Bảo Bối

    Thể Loại: Ngôn tình, Thanh Xuân

    Link Thảo Luận _ Góp Ý: [Thảo Luận - Góp Ý] - Các Tác Phẩm Sáng Tác Của Bảo Bối

    Văn án:

    Tia nắng mang theo nỗi buồn, hạt mưa lưu giữ niềm hạnh phúc. Thanh xuân đẹp nhất là có anh và có em.

    * * *​

    Một tờ giấy hình trái tim màu hồng gấp vuông vắn nằm dưới hộc bàn cô.

    Mở ra, nhìn nét chữ, cô bật cười. - nhỏ bạn thân lại bày trò.

    Cô hạ bút viết "Tớ đồng ý" lại vẽ kèm hình trái tim tuyệt đẹp.

    Anh ngồi bên cạnh nhìn thấy tất cả lại lặng lẽ dời tầm mắt, đôi mắt phượng ẩn ẩn nỗi buồn mất mát.

    Một tuần sau là sinh nhật anh, cô.. Cô định sẽ tỏ tình, mặc dù biết đáp án có lẽ anh sẽ từ chối, nhưng cô không muốn thanh xuân mình phải nuối tiếc.

    - Một tuần sau -

    Từng tia nắng nhảy nhót trên vai cô, tinh nghịch trượt trên mái tóc mềm mại.

    Lúc này, có lẽ anh đang ở phía sau sân thể dục. Anh là nam thần, giỏi thể thao. Nhà lại giàu có, quyền thế. Quan trọng là cái gương mặt kia của anh, đẹp đến mức biến thái.

    Mãi nghĩ ngợi cho đến khi hiện trước mắt cô là anh và một học tỷ khối trên đứng đối diện. Cô gái kia đang tỏ tình với anh, là hoa khôi của trường..

    Cô đứng sững tại chỗ, tim đập loạn nhịp chờ câu trả lời từ anh.

    Anh nói: "Tôi đồng ý"

    Đầu óc cô bỗng trống rỗng, cái gì cũng không lọt vào óc cô, trong đầu chỉ lặp đi lặp lại hình ảnh anh nói lời đồng ý để bắt đầu một cuộc tình mà nữ chính không phải là cô..

    Cô hoảng loạn lùi bước, tiếng bước chân đạp lên lấy không giờ phút này lại vang lên vô cùng chói tai.

    Anh quay phắt lại, nhìn cô, trong lòng anh cô là một cô gái luôn xinh đẹp rực rỡ, linh động hoạt bát, nói là vô tâm vô phế cũng không quá.

    Nhưng giờ, anh lại thấy, tóc cô bay tán loạn trong gió, che đi đôi mắt mờ mịt, hoang mang, nước mắt đong đầy, cả người không ngừng run rẩy, bước chân vẫn lùi lại, cô im lặng không nói..

    Cô quay người bỏ chạy, giọt nước mắt nặng trĩu rơi xuống, mà anh, theo giọt nước mắt cô rơi xuống đất, anh cũng nghe thấy tiếng trái tim mình vỡ vụn.

    * * *

    Từ ngày đó đã trôi qua ba tháng, cô đã xin giáo viên chuyển chỗ ngồi, cô đang tránh mặt anh. Cô hèn nhát trốn tránh, không dám đối mặt hay chất vấn, Cô không có tư cách. Cô và anh không là gì cả.

    Dù như vậy, những tin tức về anh vẫn truyền vào tai cô. Anh đã chia tay cô gái kia sau một tháng quen nhau. Anh lại trở về là người độc thân rồi!

    Trong lòng cô cũng vô cùng rối bời, có vui, có buồn, có hoang mang..

    Vui vì anh không còn là của riêng ai.

    Buồn vì cô và anh không là gì cả, giữa họ chỉ có mối quan hệ xa cách.

    Còn hoang mang, có lẽ là, cô sợ anh cũng sẽ làm như vậy với cô? Cô không biết..

    Thanh xuân của họ vẫn trôi đi. Không vì một cuộc tình nhỏ bé mà dừng lại.

    * * *

    Hôm nay trời mưa, sắc trời xám xịt như màu của trái tim cô.

    Cô bất giác thở dài, bật ô, bước vào trong màn mưa. Bỗng anh chạy đến.

    Anh nói.. Anh không mang ô.

    Anh nói.. Anh muốn đi nhờ.

    Cô khe khẽ gật đầu, im lặng bước tiếp. Họ sánh vai đi cùng nhau. Tim cô đập loạn nhịp. Một bên vai anh đã ướt đẫm còn cô được anh che vô cùng kĩ.

    Bỗng anh cất giọng cười gượng gạo, giọng nói mỏi mệt, bất lực trong màn mưa..

    "Hôm nay mưa lớn thật đó. Nói cho cậu nghe một bí mật.. Hôm nay, tớ thực ra là có mang ô. Nhưng đã vứt thùng rác rồi." Bỗng anh bật cười giòn rã, rồi lại trầm xuống: "Tớ muốn đi cùng cậu. Cậu.. Sẽ không nhẫn tâm ném tớ giữa trời mưa chứ?"

    Cô lạnh nhạt lên tiếng: "Đừng cười nữa!"

    Anh ngượng ngùng chớp chớp mắt, lại nói tiếp: "Lúc trước là tớ hiểu nhầm, cái thư mà cậu nhận đó.. Tớ vì vậy mới đồng ý lời tỏ tình của cô gái kia, tớ nghĩ, nếu cố gắng.. Có lẽ sẽ quên được cậu. Lúc tớ biết mọi chuyện rõ ràng, tớ liền chia tay cô gái kia. Biết làm sao chứ? Ai bảo tớ lại yêu cậu? Tớ muốn cùng cậu đi đến cuối con đường, cậu không đi được thì tớ cõng. Cho tới một cơ hội, được không? Tớ rất yêu cậu, yêu rất nhiều, rất nhiều!"

    Cô bàng hoàng mở lớn mắt nhìn anh, từng giọt nước mắt lớn lách tách rơi xuống, hòa cùng tiếng mưa..

    Cô nói: "Tớ cũng yêu cậu."

    Cô đồng ý đánh cược.

    Mọi người hai bên đường vội vã lướt qua nhau. Thời gian như dừng lại, thế giới chỉ có hai người bọn họ.

    Anh vui mừng ôm chầm lấy cô. Giọng nói trầm ấm, khàn khàn vang lên: "Hoàng Hậu, ta sẽ để hậu cung vô phi vì nàng, tam cung lục viện cái gì chứ, trong lòng ta.. chỉ có nàng là duy nhất!"

    Ngày trời đổ mưa như gột rửa tất cả. Cô trở thành đối tượng lôi kéo giá trị thù hận của những cô gái khác. Họ vẫn đổ anh như ngả rạ, người trước gục xuống thì người sau tiến lên.

    Anh nhìn cô, đầu nghẹo sang một bên, ánh mắt hoang mang cùng hoảng sợ: "Bảo Bối, cứu mạng, họ muốn làm thịt anh!"

    Cô cười, hôn xuống môi anh, nụ cười ngập tràn hạnh phúc.

    - End _

    Thật xin lỗi nếu mình chen ngang như vậy làm mọi người khó chịu. Đầu tiên mình muốn gửi lời cảm ơn đến các bạn đọc đã ủng hộ cho truyện của mình. Vì truyện chỉ có một chương thôi nên nếu mọi người thấy hay hãy like và share bài viết giúp mình nhé. Còn một chút nữa a~, nếu mọi người đã nhìn thấy bài viết của mình mà bản thân vẫn chưa là thành viên chính thức của diễn đàn vậy hãy click vào đường link mình đặt dưới đây để tham gia trở thành thành viên chính thức của diễn đàn và nâng cấp thành thành viên vip nhé ^^:

    Đăng ký

    Cảm ơn mọi người đã ủng hộ ạ.
     
    Last edited by a moderator: 28 Tháng ba 2020
Trả lời qua Facebook
Đang tải...