Tản Văn Thanh Xuân Đã Từng - Trang Nguyen

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Trang Nguyen, 16 Tháng mười một 2018.

  1. Trang Nguyen

    Bài viết:
    2
    Thanh xuân đã từng

    Tác giả: Trang Nguyen

    Thể loại: Truyện ngắn, tản văn

    Năm tháng vô tình..

    Dòng đời vội vả..

    Tan hợp hợp tan..

    Người đến người đi người ở lại..

    Nỗi buồn hiu quạnh cuối chiều tà..

    Chẳng biết tự bao giờ tớ bắt đầu ngạy sự chia ly, ngạy nói lời từ biệt.. Bởi có những lần chia xa là cách biệt muôn đời. Có đi qua thời thanh xuân mới biết thanh xuân tưởng dài nhưng hóa ra lại ngắn đến nao lòng các cậu nhỉ. Mới ngày nào, chúng ta còn nằm cạnh nhau kể nhau nghe trăm mối sự đời, nói nhau nghe những mơ ước ấp ủ.. ấy vậy mà giờ mỗi đứa một nơi các cậu nhỉ.

    Ngày ấy chúng ta đến với giảng đường đại học, có mấy đứa là đi theo giấc mơ của mình, bởi người ta thường bảo vui nhau rằng "đại học là học đại". Âu cũng là do hai chữ "duyên phận" các cậu nhỉ, chúng ta những mảnh ghép sai biệt, mỗi đứa một tính, mỗi đứa một câu chuyện đời vì duyên vì phận mà hòa hợp vì nhau.

    Thấm thoát mà chúng ta tốt nghiệp cũng được một năm rồi các cậu.. Từ cái ngày chia xa ấy, tớ chưa một lần có cơ hội được trở lại nơi xưa gặp các cậu. Các cậu chọn Sài Gòn, tớ chọn quê hương, các cậu chọn rẽ hướng, tớ thì chọn ở lại với ngành.. Chúng ta giờ đây chỉ được trò chuyện qua tin nhắn, nhiều hơn chút là video call kể chuyện nhau nghe. Nhưng rồi chuyện công việc, chuyện gia đình và hàng tá mối quan hệ trong xã hội thời gian bọn mình dành cho nhau cũng vơi dần.. Nhưng tớ hy vọng chúng mình dù ít có cơ hội gặp mặt hay tâm sự nhưng trong tim mỗi đứa đừng quên ở đâu đó còn những người đã cùng mình đi qua thời thanh xuân.

    Thanh xuân năm ấy làm sao tớ có thể quên.. Thanh xuân là những lần chạy deadline miệt mài cả ngày lẫn đêm.. Thanh xuân là những ngày mưa hẹn nhau nơi góc quán.. Thanh xuân là những ngày lang thang cơm hàng cháo chợ.. Thanh xuân là những đêm ngồi dưới sân ký túc xá nhìn người ta tay trong tay rồi cả nhóm cười kháo nhau "để xem bao lâu chúng mày chia tay" Thanh xuân là những lần vác balo đèo nhau trên chiếc xe máy chạy hàng trăm cây số.. Thanh xuân là những ngày ăn, những ngày chơi, những ngày học.. Đi đâu cũng được, làm gì cũng được miễn là "cùng nhau" các cậu nhỉ?

    Và rồi thanh xuân của tớ khép lại bằng những cuộc chia xa, bằng những câu "tạm biệt, hẹn gặp lại, sống tốt nhé". Tớ chia tay Sài Gòn, tớ chia tay các cậu, tớ trở về với nơi tớ bắt đầu, và cứ thế khoảng cách chúng mình ngày càng xa dần. Tớ vẫn nhớ như in cái ngày tớ trở về, trao lại tấm thẻ kí túc xá, tớ biết rằng từ nay nơi này không còn là chốn dung thân của mình trong những ngày xa quê. Tớ nhìn từng góc kí túc xá đâu đâu cũng là hình ảnh ngày chúng mình còn là sinh viên. Một dòng nước mặt chợt rơi, lăn dài trên khuôn mặt, thanh xuân của tớ đã hết rồi ư, tuổi trẻ của tớ đã đi được chặng đường dài đến vậy ư.. Nhanh đến thế đó, tớ vẫn còn nợ các cậu một lời cảm ơn, nợ thanh xuân một lời xin lỗi.. Cảm ơn vì đã từng là thanh xuân của tớ, xin lỗi vì có những phút giây tớ thật sự chưa sống hết mình vì thanh xuân.. Xin lỗi vì có lúc mệt mỏi tớ từng chối bỏ thanh xuân, có lúc tớ chỉ mãi hồi ức về tuổi thơ mà quên mất rằng thanh xuân đang dần trôi đi, quên mất rằng thời gian tớ đồng hành cùng các cậu là hữu hạn..

    Rồi chiều nay, một buổi chiều đầu đông, có cơn gió lạnh thoảng ngang qua.. Ánh tịch dương buông dần, một niềm cô đơn hiu quạnh bủa vây. Giờ tớ có người thân, có công việc nhưng lại thiếu đi những người bạn đồng hành, những người đã từng là cả thanh xuân của tớ..

    Tớ với đôi tay muốn bắt lấy mặt trời nhưng rồi chợt nhận ra đôi tay này chỉ nắm được hư không.. Nhìn vào khoảng xa mênh mông, tớ mỉm cười nhưng mắt ươn ướt.. Cười cho mối duyên hạnh ngộ giữa đời, khóc vì không biết trong dòng chảy của thời gian có cái gọi là "tương phùng" chăng..

    Cuộc đời mà, có bao giờ là trọn vẹn, ký ức dù đẹp đến mấy cũng bị đánh bại bởi thời gian. Hồi ức như một nguồn sống dung dưỡng ta qua những ngày cô độc, vì mỗi khi nhớ lại ta thấy nó đẹp đến lạ kì.. Nhưng cũng đừng vì nuối tiếc thanh xuân mà quên đi rằng ta còn phải sống cho hiện tại.. Thời thanh xuân đã qua, cơn mưa ngày ấy đã ngừng rơi.. Còn tớ và các cậu hãy sống thật tốt cho hôm nay và ngày mai các cậu nhé..
     
    Last edited by a moderator: 16 Tháng mười một 2018
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...