Chào bạn, chắc bạn cũng đã và đang trải qua thời kì gọi là thanh xuân rồi nhỉ. Ai cũng có ít nhiều kỉ niệm dù là buồn vu vơ đến những lúc chỉ muốn ở một mình và khóc thật to. Hay vui vì trò đùa nhỏ của những đứa bạn đến quẩy suốt đêm trong buổi tiệc cùng lũ bạn thân. Sẽ chẳng sai khi ví von thời thanh xuân như thời tiết vừa chuyển xuân vào hạ. Cảm xúc thời kì này như một cơn mưa bất chợt, đến nhanh đi cũng nhanh. Tôi viết bài này để chia sẽ cho các bạn thời thanh xuân của tôi, để các bạn có thêm nhiều kinh nghệm như những nơi và trò chơi nên thử đi cùng lũ bạn hay suy ngẫm về những cảm xúc và yếu tố như bạn bè, gia đình, tình yêu... Để các bạn có thời thanh xuân hạn chế tối thiểu hối tiếc sau này. Đầu tiên tôi muốn kể các bạn nghe về một người bạn thân của tôi. Tôi có người bạn tên là T. Tôi và nó nhà chung sớm nên cũng biết nhau từ nhỏ, nhưng khác với các bạn nghĩ là tôi và nó khá thân thì tôi và nó lúc nhỏ rất hay xung đột ý kiến và hầu như cả lúc tiểu học chúng tôi còn thầm ghét nhau. Nhưng lớn lên chúng tôi tiếp xúc với nhau nhiều hơn, và nhận ra ưu nhược điểm của nhau. Thì ra chúng tôi là cùng một dạng người, cùng quan điểm chỉ là tính cách và các biểu đạt khác nhau thôi. Người bạn của tôi, là người ngồi chờ tôi tan học hằng ngày cả tiếng đồng hồ mặc dù nó có thể về trước nhưng nó chỉ sợ tôi khi ra về tôi tìm không thấy nó. Cũng là người tình nguyện ngồi kế tôi khi đi xe mặc dù ai cũng sợ vì tôi say xe ói suốt chặng đường đi. Nó cũng là người hiểu tôi khi tôi đột nhiên cáu gắt vì vấn đề gì đó và sau lúc cáu nó cũng có thể nói trực tiếp điểm không nên và hơi quá của tôi để tôi biết rút kinh nghiệm. Mỗi lần đi chơi, mặc dù không đi cùng tôi nhiều nhưng tôi cảm nhận ở nó sự quan tâm hay cùng quan điểm mỗi khi chúng tôi tranh luận. Có lần tôi bị một người chửi trên mạng thế là nó bay vô bênh tôi mặc dù tôi hay troll nó. Luôn bệnh hoạn hay bàn về đam mỹ suốt chặng đường đi học về, kể nhau nghe những trò vui gặp phải... Nhưng một khi một trong chúng tôi bị xuất phạm thì đứa còn lại sẽ bênh hết mình cho dù phải chửi lộn. Chúng tôi hay giành nhau ăn một cái bánh mặc dù ai cũng có thể bỏ tiền ra mua nhiều hơn nhưng chúng tôi thích sự tranh giành và gắn kết khi an chung bánh. Một lần khác có đứa chửi tôi xấu thế là nó là người đầu tiên phản biện bênh vực tôi. Mặc dù hằng ngày nó hay troll tôi béo hay lùn gì đó. Riết rồi thành một thói quen, tôi quen với việc nó chờ tôi mỗi sáng để đi học chung rồi đến việc nó hào phóng bao tôi tiền giữ xe. Sinh nhật nó năm ngoái thôi, ngay lúc đó tôi và nó cùng vài đứa khác cùng đi hội chợ chung. Chúng tôi ghé ngang một sạp hàng và đột nhiên tôi nhớ ra hôm nay sinh nhật nó, tôi kéo nó vào rồi thẳng thừng nó: "Mày thích gì, cứ chọn đi, nay sinh nhật mày nên tao bao." Nó bất ngờ trước sự tốt đột xuất của tôi vì có lẽ hằng ngày tôi hay phũ nó quá. Trong sạp nhiều đồ mắc lắm như vòng tay, gấu bông ấy thế mà nó lại chỉ chọn một chiếc kính cầm tay thôi. Tôi tiết lộ cho bạn một bí mật đó là nó rất sợ búp bê vì hồi nhỏ nó vô tình coi một bộ phim kinh dị về búp bê. Mỗi lần gặp búp bê tôi luôn là người che lại để nó khỏi sợ hay kêu nó đi đường khác để khỏi đụng phải búp bê. Sinh nhật tôi nó luôn là người gửi tin nhắn đầu tiên chúc mừng. Có lẽ tôi vô cảm quá nên dạo gần đây mới cảm nhận được sự tốt bụng của bạn tôi. Bài viết sẽ còn viết tiếp nhiều chương mới về thanh xuân nên bạn nhớ đón xem nha. Còn về bạn tôi, tôi sẽ kể thêm vào chương sau nha.