1 người đang xem

Lãnh Băng Sương

Chenyiheng là cái đồ đáng yêu
Bài viết: 23 Tìm chủ đề
194 1
Tên truyện: Thanh Xuân Của Tôi Đẹp Nhất Khi Có Cậu

Tác giả: Lãnh Băng Sương

Thể loại: Ngôn tình thanh xuân vườn trường

image


Giới thiệu truyện: Cố Trì Dã là nam thần học bá nổi tiếng lạnh lùng của trường còn Bạch Tâm Nhu là hoa khôi nhưng ngốc nghếch, cứ ngỡ hai người chỉ là hai đường thẳng song song vô tình lướt qua nhau nhưng chỉ một lần chạm trán giữa sân trường lại mở ra cả một chương truyện đầy thú vị và.. Drama. Liệu Bạch Tâm Nhu hay Cố Trì Dã sẽ rung động trước?
 
Bài viết: 23 Tìm chủ đề
Chương 1: Cuộc trạm chán định mệnh

Tháng Chín ở thành phố Tân Thành luôn mang theo một chút se lạnh của mùa thu, nhưng ánh nắng vẫn đủ vàng để khiến sân trường trung học Nhất Trung rực rỡ như một bức tranh. Tán cây ngô đồng khẽ lay động trong gió, những chiếc lá xanh non lấp lánh dưới ánh mặt trời, như đang thì thầm những bí mật của tuổi trẻ.

Bạch Tâm Nhu đứng trước bảng thông báo lớp học, tay ôm chồng sách giáo khoa mới được phát, mắt đảo quanh tìm tên mình trong danh sách lớp. Cô gái với mái tóc dài buộc gọn, đồng phục trắng xanh chỉnh tề, gương mặt thanh tú nhưng ánh mắt lại đầy vẻ hoang mang.

"Lớp 11A1.. Đâu rồi nhỉ?" Cô lẩm bẩm, ngón tay lướt qua từng dòng tên.

Cuối cùng cũng thấy tên mình, nhưng chưa kịp thở phào thì một giọng nói lạnh lùng vang lên phía sau:

"Tránh ra."

Giọng nói lạnh băng khiến cô không khoi rùng mình quay lại, ánh mắt chạm phải một gương mặt nam sinh cao ráo, đồng phục phẳng phiu, tai đeo một bên tai nghe màu đen. Gương mặt ấy.. Không lẫn vào đâu được.

"Cố Trì Dã".

Nam thần học bá của Nhất Trung, người mà mọi nữ sinh đều biết đến - không phải vì cậu ta hay nói chuyện, mà vì cậu ta.. Chẳng bao giờ nói chuyện với ai. Lạnh lùng, ít nói, thành tích học tập luôn đứng đầu khối, là kiểu người mà chỉ cần đứng yên cũng khiến người khác phải ngước nhìn.

Bạch Tâm Nhu vội vàng lùi sang một bên, nhưng trong lúc xoay người, chồng sách trên tay cô trượt xuống, rơi loảng xoảng xuống đất.

"Xin lỗi!" Cô cúi người nhặt sách, mặt đỏ bừng.

Cố Trì Dã không nói gì, chỉ cúi xuống nhặt một quyển sách đưa cho cô, ánh mắt vẫn lạnh như băng.

"Cảm ơn.." Cô lí nhí nói.

Cậu không đáp, chỉ quay người bước đi, dáng đi thẳng tắp, không hề ngoái lại.

Bạch Tâm Nhu đứng đó, tay ôm sách, tim đập thình thịch.

"Không thể nào.. Mình vừa đụng phải Cố Trì Dã thật sao?"

"Trông anh ta đáng sợ quá đi! Vừa nãy còn xấu hổ như vậy. Chắc anh ta không nghĩ là mình cố tình tiếp cận anh ta đâu nhỉ?". Cô thầm nghĩ trong lòng.

Lớp 11A1 nằm ở tầng ba, cuối hành lang. Bạch Tâm Nhu bước vào lớp, ánh mắt mọi người đổ dồn về phía cô. Cô hít một hơi thật sâu, cố gắng giữ bình tĩnh.

"Chào các bạn, mình là Bạch Tâm Nhu, mong được mọi người giúp đỡ trong năm học này." Cô mỉm cười, giọng nói nhẹ nhàng.

Một vài bạn nữ gật đầu chào lại, còn đám con trai thì thì thầm gì đó với nhau. Cô bước nhanh về phía bàn trống gần cửa sổ, đặt sách xuống, vừa ngồi xuống thì một giọng nói quen thuộc vang lên:

"Chỗ đó tôi ngồi."

Cô ngẩng lên. Là Cố Trì Dã.

"Ơ.. Nhưng không có ai ngồi mà?" Cô ngơ ngác.

"Có. Tôi." Cậu đáp ngắn gọn.

Cô vội vàng đứng dậy, lúng túng chuyển sang bàn bên cạnh. Không hiểu sao, từ sáng đến giờ, cô cứ liên tục đụng phải cậu ta.

Thật là xui xẻo! Không biết sáng nay mình gặp cái vận gì nữa? - Cô lại thầm nghĩ.

Tiết học đầu tiên bắt đầu. Cô giáo chủ nhiệm bước vào lớp, giới thiệu sơ qua về chương trình học, rồi bắt đầu điểm danh. Khi đến tên "Cố Trì Dã", cả lớp im lặng như thể vừa nghe tên một nhân vật trong tiểu thuyết.

"Có mặt." Giọng cậu trầm, rõ ràng, nhưng không hề có chút cảm xúc.

Bạch Tâm Nhu liếc nhìn sang bên cạnh. Cậu ta đang chăm chú nhìn bảng, tay cầm bút ghi chép. Không giống như những học sinh khác còn đang mơ màng vì kỳ nghỉ hè, Cố Trì Dã như đã sẵn sàng bước vào cuộc chiến học tập.

Cô thở dài. "Đúng là học bá.."

Giờ ra chơi, Bạch Tâm Nhu ra sân trường mua nước. Trời nắng nhẹ, gió thổi qua làm tóc cô bay lòa xòa. Cô vừa đi vừa nghĩ về buổi sáng kỳ lạ - hai lần đụng độ với Cố Trì Dã, cả hai đều khiến cô bối rối.

"Không lẽ.. Mình bị trúng lời nguyền va chạm với học bá?" cô lẩm bẩm.

"Không thể thế được nếu như vậy thì mình phải tránh xa anh ta càng xa càng tốt.".

Đang mải suy nghĩ, cô không để ý phía trước có một quả bóng bay tới. Và như một định mệnh trớ trêu..

Bốp!

Quả bóng đập thẳng vào mặt cô, khiến chai nước trên tay rơi xuống đất.

"Ôi trời ơi!" cô kêu lên, tay ôm mặt.

Một nhóm học sinh nam chạy tới, vừa xin lỗi vừa cười. "Xin lỗi bạn nha, tụi mình đá mạnh quá!"

Cô chưa kịp đáp lại thì một giọng nói vang lên từ phía sau:

"Không biết chơi thì đừng chơi."

Cô quay lại. Lại là Cố Trì Dã.

Cậu ta đứng đó, ánh mắt lạnh lùng nhìn đám học sinh kia. Họ im bặt, rồi lặng lẽ rời đi.

Tâm Nhu ngơ ngác nhưng rồi cô lại nghĩ đến việc rất có thể mình bị trúng lời nguyền va chạm với anh thì liền hoảng sợ vội nhanh chân chạy đi, bỏ lại Cố Trì Dã đứng đó.

Khi vào đến lớp học rồi Bạch Tâm Nhu mới bình tĩnh lại.

"Thật là hú vía, may mà mình chạy nhanh".

Bỗng một bàn tay ấm áp khẽ đặt lên vai cô, là Cố Trì Dã đang đứng đó.

"May mà gì cơ?" Anh hỏi.

Cô không trả lời chỉ lảng tránh ánh mắt rồi giả vờ làm bài.
 
Bài viết: 23 Tìm chủ đề
Chương 2: Cùng Nhóm Với Cậu Ấy

Sau buổi học đầu tiên đầy va chạm và bối rối, Bạch Tâm Nhu cứ ngỡ rằng mình sẽ không còn phải đối mặt với Cố Trì Dã nữa. Dù sao thì cậu ấy là kiểu người không thích giao tiếp, còn cô thì chỉ mong được yên ổn học hành, tránh xa mọi rắc rối.

Nhưng đời không như là mơ. Và thanh xuân thì luôn có cách khiến người ta bất ngờ.

Sáng hôm sau, lớp học bắt đầu bằng tiết Ngữ Văn. Cô giáo chủ nhiệm, cũng là giáo viên dạy Văn, bước vào lớp với một xấp tài liệu trên tay, nụ cười hiền hậu nở trên môi.

"Chào các em, hôm nay chúng ta sẽ bắt đầu bằng một hoạt động nhóm. Mỗi nhóm sẽ gồm hai người, cùng nhau phân tích một đoạn văn trong tác phẩm 'Tuổi Trẻ Không Hối Tiếc'. Sau đó, các em sẽ trình bày trước lớp vào tuần sau."

Cả lớp bắt đầu xôn xao. Hoạt động nhóm đồng nghĩa với việc phải chọn bạn cùng nhóm - và với nhiều người, đó là cơ hội để.. Tiếp cận crush.

"Cô sẽ chia nhóm ngẫu nhiên để tránh tình trạng 'chọn bạn thân' nhé." Cô giáo mỉm cười, bắt đầu đọc danh sách.

"Bạch Tâm Nhu.. Cùng nhóm với.. Cố Trì Dã."

Cả lớp im bặt.

Một vài tiếng "hả?" vang lên đầy kinh ngạc. Có người quay sang nhìn Tâm Nhu với ánh mắt thương cảm, có người lại nhìn Cố Trì Dã như thể vừa chứng kiến một hiện tượng thiên văn hiếm gặp.

Còn Bạch Tâm Nhu thì.. Chết lặng.

Cô không biết nên vui hay nên khóc. Vui vì được làm nhóm với học bá - nghĩa là bài làm sẽ không tệ. Nhưng khóc vì.. Cô vừa thề sẽ tránh xa cậu ta càng xa càng tốt.

Cố Trì Dã không có biểu cảm gì đặc biệt. Cậu chỉ gật đầu nhẹ, như thể việc này chẳng ảnh hưởng gì đến cậu.

Giờ ra chơi, Tâm Nhu ngồi ở bàn học, tay chống cằm, mắt nhìn ra cửa sổ. Ánh nắng nhẹ nhàng rơi xuống sân trường, những chiếc lá ngô đồng khẽ lay động trong gió. Cô thở dài.

"Không thể tin được.. Mình lại cùng nhóm với cậu ta."

Một giọng nói vang lên bên cạnh khiến cô giật mình.

"Chiều nay rảnh không?"

Cô quay sang. Là Cố Trì Dã.

"Ơ.. Rảnh. Sao vậy?"

"Làm bài nhóm." Cậu đáp ngắn gọn.

"À.. Ừm.. Được." Cô gật đầu, tim đập thình thịch.

"Thư viện lúc 4 giờ." Cậu nói xong thì quay đi, không chờ cô trả lời.

Tâm Nhu ngồi đó, ngơ ngác như vừa bị cuốn vào một cơn gió lạ.

Chiều hôm đó, đúng 4 giờ, Tâm Nhu có mặt ở thư viện trường. Cô chọn một bàn gần cửa sổ, ánh sáng dịu nhẹ chiếu xuống trang sách, tạo nên một không gian yên tĩnh và dễ chịu.

Cố Trì Dã đến đúng giờ, không sớm không muộn. Cậu đặt cặp xuống, ngồi đối diện cô, lấy ra một cuốn sách và một cuốn sổ tay.

"Chúng ta sẽ phân tích đoạn văn ở trang 47. Cậu đọc trước đi."

Cô gật đầu, mở sách, bắt đầu đọc. Giọng cô nhẹ nhàng, có chút run rẩy. Cậu ngồi im, mắt nhìn trang sách, không nói gì.

Sau khi đọc xong, cô ngẩng lên, thấy cậu đang ghi chép gì đó.

"Cậu nghĩ sao về đoạn này?" Cô hỏi, cố gắng bắt chuyện.

"Cảm xúc chân thật. Tác giả dùng hình ảnh mùa hè để ẩn dụ cho tuổi trẻ, rất tinh tế." Cậu đáp, giọng trầm đều.

"Ừm.. Mình cũng thấy vậy. Đặc biệt là câu 'Tuổi trẻ như ánh nắng cuối chiều, đẹp nhưng ngắn ngủi'.. Nghe buồn quá." Cô mỉm cười.

Cậu ngẩng lên nhìn cô, ánh mắt có chút dao động.

"Cậu thích Văn à?"

"Thích chứ. Nhưng điểm thì không cao lắm." Cô cười ngượng.

Cậu không nói gì, chỉ tiếp tục ghi chép. Không khí giữa hai người không còn căng thẳng như trước, mà dần trở nên dễ chịu hơn.

Sau buổi học nhóm hôm đó, Tâm Nhu về nhà với một tâm trạng lạ lùng. Cô nằm dài trên giường, mắt nhìn trần nhà, đầu óc quay cuồng với những hình ảnh của Cố Trì Dã.

Cậu không hề đáng sợ như cô tưởng. Không lạnh lùng đến mức vô cảm. Chỉ là.. Cậu ít nói, và có vẻ không quen với việc giao tiếp.

"Không lẽ.. Mình đã hiểu sai về cậu ấy?" Cô thì thầm.

Ngày hôm sau, khi đến lớp, cô thấy một tờ giấy nhỏ được đặt trên bàn mình. Là nét chữ gọn gàng, cứng cáp:

"Tối nay rảnh không? Có vài ý tưởng cần bàn thêm. - Cố Trì Dã"

Cô cầm tờ giấy, tim đập mạnh.

Không hiểu sao, từ sau buổi học nhóm hôm qua, cô bắt đầu để ý đến cậu nhiều hơn. Ánh mắt cậu khi đọc sách, cách cậu nghiêng đầu khi ghi chép, cả giọng nói trầm đều khiến cô thấy.. Dễ chịu.

Tối hôm đó, hai người lại gặp nhau ở thư viện. Lần này, không chỉ là học nhóm. Họ nói chuyện nhiều hơn - về sách, về môn học, về những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống.

Cô kể về lần thi Văn được điểm thấp nhất lớp, cậu kể về việc từng bị phạt vì không chịu tham gia hoạt động ngoại khóa.

Cả hai đều cười. Một nụ cười nhẹ nhàng, không gượng ép.

Khi thư viện chuẩn bị đóng cửa, hai người cùng bước ra ngoài. Trời đã tối, gió thu thổi nhẹ, mang theo hương hoa sữa thoang thoảng.

"Cậu.. Không giống như người ta nói." Cô buột miệng.

Cậu quay sang nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm.

"Người ta nói gì?"

"Lạnh lùng, khó gần, không thích ai cả."

Cậu im lặng một lúc, rồi nói:

"Không phải không thích ai. Chỉ là.. Chưa gặp người khiến mình muốn mở lòng."

Cô đứng đó, tim đập loạn nhịp.

Không biết vì gió thu, hay vì câu nói ấy, mà lòng cô bỗng chộn rộn đến lạ.

Và từ hôm đó, giữa hai người bắt đầu có một sợi dây vô hình - không phải là tình yêu, nhưng cũng không còn là xa lạ.

Một sợi dây mang tên: rung động đầu đời.
 

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back