Tháng tư, tôi nhớ một người Tác giả: Lạc Mỹ Xuyên Thu Tháng tư vừa kịp tới Hoàng hậu trổ bông rồi Thế mà người tôi đợi Vẫn mãi hoài xa xôi.. Tháng tư ông mặt trời Cũng ghét hờn đêm tối Nên chân trời vừa rạng Phủ khuất màn mưa rơi. Tháng tư hạ về chơi Mà gieo lòng bối rối Bản tình ca ly biệt Chẳng lấp đầy tim tôi. * * * Tháng tư này, nắng hạ đã về chưa? Cách gió mưa bao mùa se nỗi nhớ Bản tình ca vang lên chừng bỡ ngỡ Đã lịm tan bỏ hạ đứng trông chờ. Tháng tư này, ai nhớ phượng bơ vơ Giữa đường xưa mong chờ người năm cũ Gió mây buồn nên đôi lần ũ rủ Sớm mai về nắng cũng trĩu màu thu. Tháng tư này, hạ đến với lời ru Ru cho giấc mơ thu này tỉnh lại Bao mộng thắm duyên ưa chừng vỡ vụn Ai thay người vỗ giấc những đêm say.. Tháng tư này, ai nói dối tôi đây? Rằng người xưa thương tôi nhiều lắm đấy Chỉ tiếc thay đoạn đường ta như vậy Biết nói gì, khi cách mặt buông tay? Tháng tư này, gió đến với heo may Giữ trong tim chút gì vương vấn hạ Bản tình ca bao lâu rồi cũng dứt Mộng say nào cũng tỉnh mỗi đêm qua.. ===== Tháng tư là tháng ngày em nhớ nhất Những đêm thưa em đắn đo lòng, từng chút một nghĩ suy rằng có nên buông bỏ hay không.. Tháng tư, tháng tư, sao anh không về đây nói dối ?
[QUOTE="Lạc Thu, post: 301281, member: 24168 " Tháng tư, tháng tư, sao anh không về đây nói dối ?" Cáu hỏi đa nghĩa, vì tháng tư có ngày Cá tháng tư, ngày nói dối. Ấn tượng với câu hỏi này của tác giả! Với tôi, đôi khi một lời nói dối hình thức nhưng nuôi nấng một sự thật- ngại ngùng bên trong. Mong vậy!