Người đã đến trong một ngày đầy nắng Sớm tháng năm vương vấn cánh phượng hồng Người đã đến, khi hồn tôi chưa mở Và ngưởi đi, để lại tháng ngày tàn. Người xuất hiện, khi ánh dương vụt tắt Tôi vẫn trông, năm tháng ấy, có người Người tồn tại, tựa bóng hình vĩnh cửu Người mãi đây, cứ ngỡ chẳng phai nhòa. Biết mai kia, có khi nào nhìn lại Liệu tháng năm, vẫn rực thắm phương hồng? Liệu tuổi trẻ, chứa con tim sôi nổi Sẽ vẫn đập nhanh, khung trời đỏ rực, có người.