Review truyện: Thằng Huyện, Con Hầu Tác giả: VanVo55 Người review: Dương2301 Nguồn ảnh: Wattpad Thể loại: Việt, sến, sủng, hài, lãng mạn, he. Số chương: 8 Khi đọc qua kha khá truyện ngôn tình của Trung Quốc rồi, thì mình bắt đầu hứng thú những truyện thuần Việt. Và may mắn là mình tìm được truyện này. Phải nói "Thằng huyện, con hầu" rất xuất sắc, chẳng những cốt truyện hay mà còn đầy nhân văn trong đó nữa, thế nên mình muốn giới thiệu đến mọi người. Truyện lấy mốc thời gian vào thời nước ta bị nhà Minh đô hộ, với một người thích sử như mình thì mới đầu đã bị cuốn hút ngay. Điểm sơ về mặt nội dung, truyện khai khác tầng lớp văn thân ở huyện Thanh Ba, mà cụ thể là làng Ẻn, cùng với chuyện tình cảm động giữa "thằng tham quan" và "con hầu". Tác phẩm đi sâu vào tâm lý của nam chính hơn phần lớn truyện khác, bên cạnh đó, nó còn có lối văn phong và cả một tràn thơ trào phúng sâu cay vô cùng đặc sắc, càng đọc càng nghiện. Mở đầu truyện là cái nhìn và hành động của lớp ông đồ, ông hàng, nói nôm na là người có học thức khi nước nhà bị xâm lăng. Người thì tự vẫn để giữ chữ trung, quyết không hầu giặc. Người thì chỉ biết tụ lại với nhau để than cho phận nước, rủa giặc Minh. Nam chính của chúng ta - Đinh Văn Trung -thuộc nhóm người thứ ba, chịu nhục hầu giặc nhằm âm thầm bảo vệ cho dân ở cái huyện Thanh Ba này. Phải nói con đường quan huyện chọn trăm đắng ngàn cay, oan uất đi cùng gian nan, dòng họ từ mặt vì sợ nhục với dân làng, dân xa lánh, miệt thị vì tiếng tham của chàng. Trong bất cứ cuộc họp mặt than phận nước, chàng cũng bị réo tên mà chửi. "Còn cái ngữ bán nước chúng bây ấy à, dù có lên được bao nhiêu phẩm vị, cũng chỉ đáng kêu tiếng thằng mà thôi." Nói đến nữ chính, nàng Trinh nhà ông đồ Nghị Quế, thông minh hiểu chuyện, chữ hiếu có thừa. Cha mẹ nàng chết đi vẫn bị bọn quan tham giày vò, chết mà thân xác cũng không được yên. Tuy là phận nữ nhi, nhưng nàng rất mạnh mẽ và quyết liệt. Đoạn nàng châm lửa đốt thi thể mẹ để bà không bị giày xéo, hay sau này là đoạn nàng thà để chồng chết trong tay mình, còn hơn rơi đầu dưới đao của lũ giặc ấy, xem mà đau lòng rơi nước mắt cho Trinh. Mà nếu mọi người để ý, tên hai nhân vật chính ghép lại với nhau là "Trung Trinh" ấy, tác giả lấy phép ẩn dụ này quá xuất sắc, thể hiện một cách sâu xa tinh thần cốt lõi của truyện. Xác bà đồ cháy đã được một nửa, bọn quan không để yên mà cho lính dập lửa để sỉ nhục tiếp. Nàng Trinh từ đó mà uất không nói được, đây cũng lần gặp nhau chính thức của cặp đôi chính. Quan huyện giải vây, để nàng làm hầu gán nợ ân tình, che mắt lũ quan trên. Quan để mẹ nàng được chôn cất đàng hoàng, nhưng đồng thời cũng đẩy Trinh vào cảnh gái bán thân hưởng vinh. Từ được người ca ngợi, nàng phải chịu tiếng miệt thị của người đời. Đọc mà thương thay cho phận phụ nữ thời đó, lòng người nóng lạnh chỉ vì cái trinh. "Trinh cao Trinh đứng một mình Về hầu anh Bất, hóa nghìn chữ khinh" Nam nữ chính ở với nhau lâu, hiểu nhau, đồng cảm rồi sinh tình. Nhìn quan vậy thôi chứ yêu vào vẫn ghen như thường. Quá trình hai anh quan thả thính nhau vô cùng đặc sắc, đúng kiểu người xưa, không lộ liễu nhưng đây lãng mạn, sâu sắc, mình đọc mà còn muốn chết mê quan luôn. Nàng Trinh vừa khâm phục vừa thương cảm cho quan huyện, nàng bầu bạn và là người đồng hành cùng Trung đối phó với những chính sách bóc lột của bọn tham quan, lính cai trong vùng. Những lúc nam chính chuyển nguy thành an đầy ngoạn mục, đã gì đâu luôn. Về phía Trung, ban đầu không nỡ thấy bà đồ chết không toàn thân mà ra tay cứu giúp, sau này nhận thấy sự thông minh của Trinh mà tán thưởng. Nàng dần trở thành chỗ dựa cho quan trên con đường quá cô độc này. Mẹ chàng mất, chàng chỉ có thể quỳ ngoài đường để đưa tiễn, mưa như trút nước, nàng mặc kệ lời gièm pha đứng che mưa cho chàng. Nàng bị người thân ép tự vẫn để giữ tiếng lành, nàng đau đớn bỏ mặc sống chết, chàng lấy hết tiền của tích góp "minh hôn" với nàng. Họ hi sinh cho nhau không một chút keo kiệt, dùng hết sức mình để thương đối phương. Đợt đói kém năm ấy, huyện Thanh Ba nhờ chàng cực lực âm thầm tiếp tế mà đỡ hơn các làng khác. Nhưng chính lần này, quan huyện bị bọn cai trong làng phát hiện tố lên quan lớn. Cái tội chàng gánh nghe mà nó buồn cười làm sao. Đảm bảo mọi người đọc không nhịn được mà cười luôn. Chuyện vỡ lở người ta mới hiểu cái lòng trung thành của chàng. Ngày Trung ra pháp trường, những con người sĩ nhân từng xúc phạm chàng kia đều đến tiễn. Giây phút cận kề cái chết, tác giả quay xe khét lẹt, quân Lam Sơn tiến vào làng. Câu nói nghẹn ngào của Trung làm lòng người không khỏi xúc động "Nàng ơi, thế là chúng mình có thể sinh con rồi..", đối với những độc giả theo bước chân chàng, mới biết điều bình thường này từng xa vời với Trung Trinh biết bao. Văn phong của tác giả cuốn không thể cãi, ấn tượng nhất với mình là các câu thơ, trừ hai câu mở đầu thì còn lại đều do chính tác giả sáng tác. Có thể nói, những câu thơ trào phúng đầy nghệ thuật ấy là một phần quan trọng đối với thành công của truyện. Ngoài ra, tác giả còn sáng tác nhiều tác phẩm lấy bối cảnh thuần Việt và nhận nhiều phản hồi tích cực. Nếu đọc mà ưng tác phẩm này thì bạn thử đọc các truyện ấy nhé.
Thiệt luôn cứ đọc xong truyện nào của vanvo xong là ngồi ngây ra một lúc vì cái kết rồi hiểu bình tĩnh mới sang bộ khác được