Thằng Cuội Tác giả: Tường Vy Trời cao lơ lửng một vầng trăng Hỏi rằng cô độc có buồn chăng Lắc đầu trăng bảo còn Cuội nửa Ở lại cùng trăng chuyện kể rằng: Đêm nay trăng sáng như gương Cuội ngồi lặng lẽ nhớ thương vợ chàng Nhớ gương mặt nhớ tóc nàng Nhớ từng câu nói ngàn vàng chẳng trao Thả hồn Cuội gửi nhờ sao Tìm nhờ nàng vợ chốn nào được chăng Sao cười sao lại bảo rằng Vợ chàng chẳng biết còn chăng chốn trần "Nghìn năm trăng tỏ bao lần Mấy ai chờ được hồng trần đơn côi Nay chàng đã để lại tôi Một mình lưu đến xa xôi chốn nào" "Đã từng nhờ cậy "chúng sao" Nhờ tìm nhờ kiếm vợ tao nơi nào Vi vu gió khẽ thì thào Vợ mày đã có đứa nào sánh bên Thôi đành thưa lại bề trên Cuội xin ở lại mình ên Cung Hàn" Trời rằng: "tình ý của chàng Động lòng chúng phật cùng ngàn chúng tiên Nhưng chàng đã để đứt duyên Tội này phải hỏi trước tiên là nàng Tại sao nàng lại phụ phàng? Tại sao nàng lại sang ngang quên thề? Dở dang tình nghĩa phu thê Tội này phải trị, si mê phải chừa." "Cuội tôi xin lạy xin thưa Lỗi do tôi hết nàng chưa làm gì Một mình nàng trọn lễ nghi Là do tôi đã bỏ đi tình nàng Cuối xin hai chữ phụ phàng Cuội tôi xin gánh tội nàng tôi mang." Trời cao chỉ bãi đất hoang "Từ nay nó sẽ Quảng Hàn cung trăng Xưa tao phán tội nàng Hằng Giam cầm cung lạnh vì rằng phụ ai Nay dù mày chửa từng sai Nhưng tao cũng phán vì mày cầu sinh Này hỡi thiên tướng thiên binh Nhốt thằng cuội lúc bình minh mỗi ngày Chỉ cho nó được ngắm mây Khi trời đã lặn đằng tây khuất dần Để nó nếm thử gian truân Để nó ngẫm lại cho lần cầu xin." "Cuội quỳ lạy chúng tinh binh Lạy trời lạy đất lạy mình lạy ta Dù rằng nàng ở bao xa Ta đây cũng nguyện tình ta trao người Chỉ mong một nụ cười tươi Đời này mãng nguyện mỉm cười cung trăng." Nghìn năm thăm thẳm lớp sương dày Trăng tròn trăng khuyết, trăng cùng mây Tim ai sâu thẳm hình bóng ấy Hồng trần loạn thế ở nơi đây.