Truyện: Thần nghèo phù hộ Tác giả: Lữ Thiên Dật Số chương: 24 Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, huyền huyễn, thần quái, hài hước, ngọt sủng, HE. Cp: Tổng tài dịu dàng x thần nghèo ngốc xinh ngọt ngào Thần nghèo: Tôi vốn rất đen đủi nên không thể chạm vào mấy thứ đắt được. Sếp tổng: Không sao hết, em phải có niềm tin vào khoa học chứ, mau lên xe. Thần nghèo đồng ý lên xe. Nhưng.. Động cơ xì khói đen. Bắt đầu từ ngày đó, tổng giám đốc bá đạo liền sắm một chiếc xe đạp, ngày ngày đèo thần nghèo nhà mình. Truyện diễn ra nhẹ nhàng không có quá nhiều tình tiết rắc rối, dài 24 chương thích hợp đọc để giải trí. Thụ là tiểu thần nghèo hạ phàm, Tô Cùng là cái tên anh tự đặt. Là thần nghèo thì dĩ nhiên sẽ đi ám người, đem vận rủi đến cho người bị ám. Thì lần này anh cũng hạ phàm vì nguyên nhân đó, anh phải làm cho một người tên Lâm Phục từ một thiếu gia nhà giàu phải trở thành một người 'không chốn nương thân, khốn cùng chán nản, cô độc đến già'. Nhưng mà chẳng hiểu ra làm sao, cái gì run rủi, thần nghèo lại đi yêu đối tượng bị ám của mình. Ở rồi ám làm sao? Sao lỡ ám đây? Đi làm nhiệm vụ mà động lòng phàm là giở, là chết rồi anh ơi. Đừng mê trai nữa anh mình phải chú tâm vào sự nghiệp chứ. Đừng mê trai mê em nè, *liêm sỉ vẫy tay bye bye. Vì mê trai quá độ nên giờ Thụ phải trải nghiệm một cuộc sống của một con đỗ nghèo khỉ. Anh không chỉ nghèo anh còn xui nữa. Có hơi nhiều tiền một chút là y như rằng sẽ biến mất như một lẽ đương nhiên 'vì mấy nguyên nhân khó tưởng tượng nổi, bị trộm, bị cướp, bị gió thổi, chỗ giấu tiền cháy, hệ thống ngân hàng phá sản, tài khoản bị hack.. Nói chung là đủ các thể loại chia ly.'Những đồ xa xỉ đắt tiền qua tay anh không ngay lập tức hỏng thì cũng sẽ nhanh chóng lão hóa và tinh, biến thành một đống hỗn độn không nhân ra hình dáng mỹ mạo mà nó đã từng có.. Nói chung là anh còn thảm hơn một con đỗ nghèo khỉ như mình, *chấm mắt bi thương. Theo như truyện miêu tả, anh là một mỹ nhân: Da trắng, môi hồng, eo nhỏ, chân thon, mỹ nhân vừa nhìn đã yêu. Cũng bởi vì thế mà anh công, từ nhỏ đã định rõ sau này sẽ gay, đã bị trúng tiếng sét ái tình với thụ, còn rất nghiêm túc học theo tivi làm vật định tình cho người ta. Công thì khỏi nói, dĩ nhiên thụ đã là mỹ nhân thì công cũng phải mang một nhan sắc của một mỹ công rồi. Nói chung hai người đều đẹp thì mới thu hút nhau. *Lại chấm mắt bi thương, mẹ ơi mấy người đẹp trai yêu nhau hết, rồi sau này ai yêu con? Mỗi lần công gặp thụ là một lần trap vật định tình. Lần đầu tiên là hỗn hợp cát và nước làm thành trái tim cát đặt trên tay thụ. Lần thứ hai là hai chai nước rỗng. Lần thứ ba là combo điện thoại nokia cùi nắp, tivi đã qua sử dụng mua rất rẻ, tủ gỗ, ghế gỗ, bồn tắm phao, bla.. bla.. Đúng là 'mở bài kết bài thật hoàn mỹ cho ba chữ nghèo kiết xác'. Nói chung là vì cơ địa của anh thụ mà anh công đã phải vô cùng ngậm ngùi, bi thương vì không thể mua đồ tốt cho người thương của mình. Ui chỉ cần nói như thế là biết anh công ôn nhu, yêu chiều thụ như thế nào rồi. Nếu lần đầu tiên mời crush lên chiếc xe hơi đắt tiền mà nó ngay lập tức bị hỏng, bạn có sót xe không? Nếu bạn mời người ấy đi ăn ở một nhà hàng sang trọng mà bất cứ đồ vật nào vào tay người ấy đều không có nguyên cớ gì đều hoặc vỡ hoặc bị biến dạng, bạn có xấu hổ không. Lâm Phục không chỉ xót mà còn rất đau lòng. Vì thụ, anh sẵn sàng mua một chiếc xe đạp không mấy đắt tiền chở thụ đi khắp nơi. Vì thụ, anh sẵn sàng ăn bằng nĩa nhựa, đĩa giấy, cốc giấy dùng một lần. Khi biết thụ là thần nghèo, Lâm Phục không hề ghét bỏ mà còn ôm Tô Cùng nói "Anh yêu em!" Ôi! Tình yêu! Hai chữ tình yêu mới đáng sợ làm sao! Ngoài ra trong truyện điển hình có một nhân vật đại diện cho cẩu FA: Trợ lý Tiểu Trương. Ư anh bị vả cẩu lương ngập mặt từ đầu đến cuối truyện. Ôi! Kiếp FA thật đáng thương. Nhưng mà thật may anh đã sớm có người hốt rồi. Ư một mình tôi FA ở đây vị cẩu lương dìm chết. Bài học vô cùng hữu ích cho mấy con đỗ nghèo khỉ như mình rút ra từ câu chuyện này là bảy bảy bốn chín cách tiết kiệm điện, nước và cách làm một bữa cơm không tốn quá nhiều tiền. Vô cùng hữu ích! Cuối cùng chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.