Review Truyện Tát Dã (Ngang Tàn) - Vu Triết

Thảo luận trong 'Sách - Truyện' bắt đầu bởi haosamthi, 12 Tháng chín 2021.

  1. haosamthi Yewwww

    Bài viết:
    27
    Tát dã

    Tác giả: Vu Triết

    Thể loại: Đam mỹ, vườn trường, hỗ công

    Couple: Cố Phi, Tưởng Thừa

    Review: Haosamthi


    [​IMG]

    "Tát dã" tuy không phải bộ đam mỹ vườn trường mà mình đọc đầu tiên nhưng có lẽ đây là một trong những bộ để lại cho mình ấn tượng sâu sắc nhất. Truyện đưa ta đến với những cung bậc cảm xúc khác nhau, là những vui vẻ, hoài bão của thanh xuân, là nhiệt huyết của tuổi trẻ, nhưng có lẽ dòng cảm xúc theo ta suốt mạch truyện là mông lung, đau khổ và đồng cảm mãnh liệt.

    Câu chuyện diễn ra tại một thành phố nhỏ, cũ kĩ và lạc hậu, một nửa nông thôn, một nửa là sưởng thép với những những người hàng xóm thích buôn dưa lê, thích tọc mạch và soi mói. Nơi này tựa như đám bùn lầy nhơ nhuốc, nơi con người khó khăn, cơ cực, nơi mà tình người bị vật chất, tiền bạc che khuất. Tưởng Thừa chính bị cha mẹ nuôi đuổi tới đây, đuổi về nơi có những người đã sinh ra cậu ấy. Nhưng khi tới đây cậu nhận ra mình chẳng hề thuộc về nơi này, có lẽ cảm xúc này thêm mãnh liệt khi cậu gặp người cha mười mấy năm chưa từng thấy một lần, một người cha ham mê đánh bài tới sáng, hay hút thuốc, uống rượu, thích ăn vạ, thô lỗ và đi ghi nợ khắp nơi. Tưởng Thừa cứ ngỡ mình chẳng thể ở nơi này thêm một chút nào nữa. Cậu tự tin và kiêu ngạo, sẵn sàng cất cao đôi cánh để bay, bay ra khỏi đám bùn lầy. Có lẽ cậu như người khác vãng lai, cậu không mang trên người cái hơi thở, cái chất của thành phố này, đến ngày nào đó cậu sẽ cất cao đôi cách bay.

    Không giống như Tưởng Thừa, Cố Phi thuộc về thành phố này. C ậu sinh ra đã vùng vẫy trong bùn lầy, lớn lên với những lời đồn giết cha vì thế mà cậu hiểu rõ, nhìn thấy sự thô lỗ, ích kỷ của những người ở đây. Cố Phi một con người giỏi giang, đầy tài hoa nhưng lại bị chôn vùi trong sự nhơ nhuốc. Cậu bị trói chặt trong những xiềng xích, những gánh nặng trên vai. Có lẽ gánh nặng to lớn nhất của Cố Phi chính là Cố Miểu. Người em gái mà cậu yêu thương, cũng là hi vọng sống duy nhất của cậu.

    Câu chuyện của Cố Phi và Tưởng Thừa bắt đầu là vì Cố Miểu. Gắn kết với nhau bằng "tát dã", bài hát mà Cố Phi sáng tác, Tưởng thừa đặt tên. Có lẽ không chỉ vậy, họ còn gắn kết với nhau vì những bức ảnh, những giai điệu, những lời hứa bên nhau. Nhưng tình yêu của họ vẫn luôn thật mông lung và có cảm giác hoang mang không rõ. Không phải không đủ yêu, cũng không phải không đủ hi sinh nhưng giữa họ vẫn luôn có màng ngăn vô hình. Trong câu chuyện tình yêu ấy, Tưởng Thừa luôn chủ động, dám nói lời yêu dám vun đắp. Còn Cố Phi luôn lo lắng, chăm sóc cho Tường Thừa. Cố phi từng nói cậu để ý đến Tưởng Thừa vì Tưởng Thừa không giống những người ở đây, một ngày nào đó Tưởng Thừa sẽ rời đi, thực hiện cái mà Cố Phi không bao giờ làm được. Có lẽ tấm màng ngăn cách giữa họ chính là khoảng cách, cuộc đời hoàn toàn khác biệt của hai người.

    Cố Phi yêu Tưởng Thừa, muốn Tưởng Thừa thực hiện được ước muốn rời khỏi đây nên vậy Cố Phi mới ròng rã chăm sóc Tưởng Thừa suốt năm lớp 12. Nhưng khi cậu nhận ra mình và Tưởng Thừa vốn là hai thái cực khác biệt. Tuy Cố Phi đã từng hứa "tôi sẽ thích cậu tới khi nào cậu không cần tôi nữa". Tưởng Thừa vẫn luôn muốn khéo Cố Phi khỏi đám bùn lầy, cậu cũng biết mấu chốt của chuyện này chính là Cố Miểu. Đối với Cố Phi Cổ Miểu là trách nghiệm của cậu, nhưng không phải là trách nghiệm của Tưởng Thừa. Khi thấy Tưởng Thừa ở nơi xa trở nên gầy ruộc, thấy cậu cố gắng học chuyên ngành Luật còn cố đọc sách tâm lý vì Cố Miểu. Cố Phi không muốn Tưởng Thừa bị cuốn vào chuyện này, cậu không muốn Tưởng Thừa trở nên giống cậu, chìm vào bùn nhầy nhơ nhuốc, không cách nào thoát ra. Cố phi đã từ bỏ, bỏ đi tình cảm của mình mong cho Tưởng Thừa bay thật cao, thật xa vì câu đã tường nói với Tưởng Thừa "cậu là niềm tự hào của tôi". Vì vậy chuyện tình đã trở nên giang giờ vì lời từ bỏ của Cố Phi "Thừa ca, bỏ đi thôi". Khi đấy, lần đầu tiên Cố Phi nổi nóng với Cố Miểu, nỗi thất vọng về bệnh tình của Cố Miểu không có tiến triển, tiếc nuối vì đã bỏ lỡ tình yêu, bỏ lỡ ước mơ của mình, cậu biết đàn, biết chụp ảnh, biết chơi bóng rổ, cũng có thể trở thành học bá như Tưởng Thừa nhưng vì những gánh nặng, vì mẹ, vì Cố Miểu, vì cuộc sống khát vọng sống cho bản thân đã bị mài mòn khiến cậu muốn tách khỏi thế giới, không bạn bè, Tưởng Thừa chính chính là ánh sáng duy nhất, nhưng cũng đã đánh mất rồi..

    Cậu đã bật khóc..

    Nhưng thật may, Tưởng Thừa không bỏ cuộc, vẫn luôn tìm cách điều trị cho Cố Miểu luôn tin tưởng, chờ đợi một ngày Cố Phi thoát khỏi bóng tối, sống cho bản thân mình. Dù có thất vọng, có đau khổ khi Cố Phi buông tay nhưng Tưởng Thừa vẫn luôn biết rằng cậu yêu Cố Phi và Cố Phi cũng vậy. Đối với cậu, thế nào cũng được miễn người đó là Cố Phi. Tưởng Thừa muốn:

    "Tôi muốn vai trái có cậu, vai phải mỉm cười

    * * *

    Tôi muốn ở trong mắt cậu chạy ngang ngược

    Tôi muốn một ánh mắt liền tới già."

    Có lẽ, đối với Tưởng Thừa, Cố Phi là "bá vương xưởng thép" là tia ấm duy nhất trong cái thành phố xa lạ này. Còn đối với Cố Phi, Tưởng Thừa chính là ánh sáng, len lỏi vào những nơi sâu thẳm tâm hồn thúc giục cậu bay lên, sống cho chính mình. Hai ở hai thế giới khác nhau, bất ngờ gặp gỡ, sưởi ấm cho nhau. Cuối ùng Tưởng Thừa và Cố Phi cũng thực sự "một ánh mắt, liền tới già", một kết thúc tốt đẹp, khép lại hành trình khó khăn, trắc trở, nhưng cũng đầy ấm áp, đầy tiếng cười.

    Vu Triết thức sự đã khắc họa trong "Tát Dã" một Tưởng Thừa đầy kiêu ngạo và tự tin, luôn chủ động giành lấy tình yêu của mình. Một Cố Phi luôn tự gánh vác mọi thứ, đầy tinh tế và săn sóc, nhưng cũng cố tách mình ra khỏi thế giới lặng lẽ rúc trong vỏ bọc của mình. Một thế giới có bất hạnh, đau thương nhưng cũng có khát khao tuổi trẻ. Cho ta biết cánh cửa này khép lại sẽ có cánh cửa khác mở ra, Tưởng Thừa chính là cách cửa cũng là ánh sáng tươi mát nhất của Cố Phi.

    Thực sự 'Tát Dã "là một lựa chọn tuyệt vời. Văn phong của tác giả tốt, mạch truyện hợp lý, rất hay và cảm xúc, tâm lý nhân vật được miêu tả rõ ràng, chi tiết. Đây là câu chuyện của thanh xuân, rất gần gũi, hiện thực. Từ lúc cấp ba, đại học tới trưởng thành (phiên ngoại).

    Nói tóm lại truyện này rất hay và cảm xúc mong mọi người có thể tìm đọc.

    Ngoài ra cũng có thể thử nghe bài hát" Tát dã", rất hay

     
    Chỉnh sửa cuối: 20 Tháng chín 2021
  2. Đăng ký Binance
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...