"Tình nồng đã dứt Hồi ức tàn phai Tư niệm cũng đoạn Bỉ Ngạn hoa, Hoàng Tuyền lộ Nguyện chờ." "Bỉ Ngạn hoa, hoa nở không thấy lá Sông Vong Xuyên nước sâu tựa trời cao Sương Giang Nam mưa bụi phủ Nại Hà Cố nhân cười chặt đứt một hồi duyên." "Bỉ Ngạn hoa nở bên bờ sinh tử Sông Vong Xuyên ánh đỏ cả một dòng Mạnh Bà Thang là ai quên ai nhớ? Cầu Nại Hà là ai ngóng ai trông?" "Bỉ Ngạn hoa, nở rộ bờ đối diện Bờ Vong Xuyên, vậy mà cũng quên sông Đứng trước Cầu Nại Hà làm sao biết Đá Tam Sinh, ghi chép hết ba đời." "Bỉ Ngạn hoa Một nghìn năm hoa nở Một nghìn năm hoa tàn Hoa lá vĩnh viễn không gặp nhau Tình bởi vì nhân quả Sinh tử do duyên định." "Phật nói có một loài hoa Vô sanh vô tử Vô khổ vô bi Vô dục vô cầu Hoa nở không có lá Có lá chẳng có hoa." Xem thêm: Thơ về hoa bỉ ngạn
Những bài thơ bên dưới được sưu tầm từ nhiều nguồn. 1 Nhỏ giọt cô đơn trên Bỉ Ngạn Những cánh mong manh tự tơ trời Đêm hóa tình riêng cùng Minh Nguyệt Soi chiếu hồng trần.. cánh hoa rơi.. 2 Đường Hoàng Tuyền hững hờ chấp niệm Vong Xuyên hà chia cắt tình duyên Hoa Bỉ Ngạn thê lương chẳng thấu Nại Hà cầu đá phủ rêu phong. 3 Mạn Đà La theo về cõi phật Mạn Châu Sa ở lại cạnh Hoàng Tuyền Nguyện dùng thân giúp người lưu hồi ức Giúp Vong linh đang lạc lối trở về.. 4 Thuốc một thang chứa tám giọt lệ Đau khổ biệt li đợi chờ ai Hoa với lá vô vọng gặp lại Ta cùng chàng vạn kiếp bất thành duyên. 5 Bỉ Ngạn Hoa hoa nở không thấy lá Sông Vong Xuyên nước sâu tựa trời cao Sương Giang Nam mưa bụi phủ Nại Hà Cố nhân cười chặt đứt một hồi duyên. 6 Mộng trong Bỉ Ngạn lưu ly Tình riêng một giấc hoa phi hồng trần Ảo ảnh nan buộc trầm luân Đêm rơi nước mắt, nguyệt vân diệc sầu. 7 Vong Xuyên tiễn cuộc phân li Tàn hoa bỉ ngạn bất phân hồng trần Trăm năm giấc mộng trầm luân Ai xui ta đến thế nhân tuyệt sầu. 8 Trầm trong suối mộng vô minh Giá băng Bỉ Ngạn u tình xót xa Nước trôi vùi dập cánh hoa Trăng thề khoác lệ sương sa nẻo về.