Giãi Bày Tôi chưa đến thăm em vi e ngại Mảnh thuyền Trăng vương vấn bụi trần Yêu muôn thuở và dại khờ muôn thuở Hạ cháy nồng sao ai ngỡ còn Xuân Thế rồi rút dây đàn không đứt nổi Đành gảy lên khúc nhạc bến sông xưa Lòng người hát làm Sao dấu nổi Nét buồn vương trong mắt dưới trời mưa Tôi hòa mạng vài câu thơ cổ Biết đâu thơ dẫn lối tìm nhau Đồi Thông như một lời nhắn gửi Tình yêu mình xin hẹn đến mai sau