Tâm thư của một bạn học sinh giỏi đăng trên NEU Confessions đang gây tranh cãi: "Có bao giờ các bạn tự hỏi vì sao những người đó học giỏi không? Trong khi 15 tuần các bạn hôm đi học hôm nghỉ học thì chúng nó vẫn trên giảng đường, chúng nó còn phải đi tìm các thứ liên quan để học. Mai nộp bài thì chúng nó phải thức đêm bao nhiêu hôm để làm cho xong. Tắm còn phải nhanh quần áo không dám giặt vì sợ mất thời gian. Các bạn thì đi chơi, đi xem phim, đi hưởng thụ cuộc sống rồi đến tối hôm trước chỉ cần nhắn cái tin là" mày ơi cho tao xem bài tập với "là xong. Chả nhẽ chúng nó lại không cho xem à, mà bất công với chúng nó lắm. Người học cũng bằng điểm với người không học.. Một người làm cho mấy chục con người chép bài, ok. Chép thì chép thôi nhưng trong lúc người ta làm thì đừng có mà hỏi kiểu" mày ơi sao lại thế này, sao lại thế kia? "Các bạn thấy nó còn thời gian mà trả lời à? Hay đang căng não lên mà làm. Cái lúc bị hỏi thế ức chế lắm ấy. Mà nếu có hỏi thì cái nào khó không hiểu hãy hỏi, cái kiểu có công thức rồi ốp ra cũng hỏi, thế các bạn không học tí gì à? Rồi đến lúc thi, cả kì có khi chả nói chuyện với nhau bao giờ thì mấy hôm trước ngày thi bỗng nhiên inbox tâm sự các kiểu rồi làm như thân thiết lắm. Các bạn có hiểu cái cảm giác mở mắt ra thấy chục cái tin nhắn nào là" mày ơi chụp vở cho tao, mày ơi chụp bài này, chụp bài kia, ô sao chỗ này lại thế? " Vở thi có phải mỏng đâu, cũng mấy chục trang. Làm ơn hãy nghĩ cho chúng nó tí đi, không thì mượn rồi đi photo cũng được. Chúng nó thì mất cả tuần tổng hợp bài tập còn các bạn ngồi chờ sẵn nó chụp cho, làm gì có chuyện bất công vậy được. Cũng là công sức người ta bỏ ra chứ có phải gì đâu. Cả năm không thấy nhắn tin bao giờ, cứ đến lúc thi lại thấy 1 list tin nhắn toàn người lạ hoắc. Stress đến mức không dám mở luôn.. Lại còn làm việc nhóm, cứ auto cho nó làm nhóm trưởng để nó cân team, điểm như nhau hết. Bị vài lần thì cũng phải khôn ra chứ, thành ra chúng nó ích kỉ vậy thôi. Chứ trước kia chúng nó cũng tốt bụng lắm chứ, sẵn sàng thức đêm làm thuyết trình cho các bạn mà, rồi sau đó lại chẳng ai nhớ đến. Vậy nên, hãy thương lấy chúng nó." Các bạn nghĩ sao về vấn đề này?