- Tiêu đề: TÂM SỰ TỪ HƯ VÔ (Phần 1) - Tác giả: Chuotchubuxu - Hoàn cảnh sáng tác: Ghi lại tâm sự của một chiến sĩ đã anh dũng hi sinh trong trận chiến không cân sức tại khu rừng vô danh thuộc tỉnh Bến tre. Xin dành tặng bài thơ này cho tất cả những người cha, người mẹ có con cái hoặc người thân đã tham gia chiến tranh nhưng không thể quay về. Hi vọng người thân của những chiến sĩ hi sinh trong bài thơ này luôn có cuộc sống an lạc và hạnh phúc! - Nội dung: Đêm đổ máu, Chúng tôi không còn đường thoái lui Bầu trời ngậm ngùi Vì sao trên kia chợt tắt Tôi dằn lòng Nhớ cha mẹ trước nhất Nuôi con bao năm giờ chết tại nơi đây Tôi khóc buồn Thương số phận kiếp này Không thể báo hiếu mẹ cha như lời ước hẹn. Trước lúc ra đi, Tôi nhớ mùi hương tóc mẹ Tôi nhớ giọng nói của cha Nhớ giếng nước in bóng trăng xa Cùng mẹ cha tắm, đùa trước mỗi tối Thương mẹ cha khóc con chết bờ bụi Có lẽ nào tôi chết thật nơi đây? Đồng đội tôi cũng lo lắng mỗi ngày Không được về gặp mẹ. Thương thân tôi ở chiến trường lặng lẽ Thương mẹ cha vất vả sớm khuya Có ai kịp báo mộng về Cho gia đình hay được biết Có ai đã từng khóc thảm thiết Giữa khu rừng câm lặng vô danh Mới hiểu được tình thân rất chân thành Mới thấm được nỗi đau mất mát Mới trân trọng tình thương bát ngát Mà mẹ cha dành cho bản thân mình. Giờ đây, Khi đã là bóng ma vô hình Tôi chỉ còn dõi theo cha mẹ sống Tôi bất động không nói năng, ăn uống Bóng hình tôi hòa bóng cõi rừng sâu. Trời, mây, non nước bể dâu Tôi đã hi sinh âm thầm như cơn gió Đồng đội tôi cũng theo ánh trăng tỏ Hòa linh hồn, thân xác với đất trời. Ngày mai sau, có ai biết tới tôi? Khi chỉ là chiến sĩ vô danh nơi trận địa Khi chỉ là người con ngoan của mẹ Khi chỉ là thằng bé nghịch của cha. Rồi tương lai đất nước chan hòa Niềm vui tự do, niềm vui dân tộc Tôi ước ao nước non độc lập Được về ôm mẹ, nhìn cha. -- Còn nữa -- Link bài viết: TÂM SỰ TỪ HƯ VÔ (PHẦN 1)