Người cũ. Thỉnh thoảng lại ngây ngô tự hỏi, liệu có ai đó đang đợi chờ mình, liệu có ai đó đang nhớ đến mình hay không? Nhưng rồi suy nghĩ ấy cũng nhanh chóng qua đi, bởi giữa muôn ngàn người đến người đi, giữa muôn vàn ngã rẽ và gặp mặt, ai rồi cũng lướt qua nhau, thương nhớ rồi để quên, nhân duyên con người vốn ngắn hạn như thế. Và có những ngày yếu đuối, chợt nhớ đến người cũ, lại thèm được nghe âm thanh trầm ấm vỗ về bên tai, thèm được tay trong tay rong ruổi vi vu khắp phố xá, những ngày tháng nông nổi mà vô ưu ấy thật dịu dàng quá đỗi. Vậy mà cũng chẳng giữ được, cũng chẳng thể quay lại được nữa. Khi ấy, chúng tôi chẳng buồn hỏi tại sao lại chọn chia xa, cũng chẳng muốn níu giữ những hồi ức xưa cũ, có lẽ tình yêu của chúng tôi không đủ lớn, nên mới dễ dàng qua mau như vậy. Và cũng có lẽ, ở một vài khoảng khắc nào đó trong cuộc sống này, chúng tôi sẽ dành để nhớ nhau, để nhớ về những ngọt ngào đã qua, nhưng sau tất cả những bâng khuâng nghẹn ngào ấy tôi tin sẽ chẳng có ai muốn chạm vào cuộc sống của nhau thêm nữa, có ngơ ngẩn nhắn đôi dòng hỏi thăm hay một cuộc gọi lỡ vội, thì rồi cũng sẽ kết thúc vì chúng tôi bây giờ đâu còn là chúng tôi khi ấy, mọi thứ đã khác rồi, yêu thương cũng chỉ còn những tàn tro ký ức. Ai rồi cũng có những lưu luyến trong quá khứ ta gọi là kỉ niệm. Chỉ cần một chút xúc tác của thiên nhiên, một con đường, hay một hành động.. cũng khiến ta gợi nhớ một điều gì đó ở quá khứ mà khi nghĩ lại ta gật đầu: "Kỉ niệm đó cũng đẹp đấy chứ!" Mong anh luôn bình yên, hạnh phúc! #HaNoiCuaToi
"Là con gái, nhất định phải có một công việc ổn định, kiếm thu nhập tốt cho mình, độc lập tự chủ không dựa dẫm ai. Có buồn cũng phải buồn một cách thật xinh đẹp! Con gái cần phải mở rộng tầm mắt của mình ra một chút. Cần phải giảm béo, học cách ăn diện, trang điểm xinh đẹp. Cần đi thực hiện lý tưởng, cần dũng cảm theo đuổi tất cả những gì bản thân thích. Thể xác lẫn tinh thần nhất định phải độc lập, không được làm con rối tình cảm. Con gái, nhất định phải có một cô bạn lúc nào cũng ở bên cạnh. Cô bạn này ấy, khi nào mình vui thì vui chung với mình, lúc khóc thì khóc cùng với mình. Cãi nhau bao nhiêu cũng được, nhưng không bao giờ rời khỏi chỗ đứng cạnh nhau. Có thể gọi nhau mọi lúc, nói đủ chuyện chán chê. Thấy đứa này hạnh phúc thì đứa còn lại cũng hạnh phúc. Thấy đau thì đau cùng, rồi an ủi, rồi vực dậy. Mong yên bình cho nhau. Bao nhiêu bạn cũng vậy, sẵn sàng đổi hết, lấy một cô bạn thân. Mà con gái, chỉ cần một cô bạn thân là đủ." #st
CÓ MỘT KHOẢNG THỜI GIAN BẠN CHẲNG CÒN "RUNG ĐỘNG" NỮA Không hẳn là vô cảm, chúng ta vẫn còn cảm xúc với vài điều dễ thương nho nhỏ, thế nhưng nhìn lại mới chợt phát hiện ra, thì lâu bản thân đã chẳng còn "rung động" mạnh mẽ với điều gì nữa. Với con người thì lại càng không. Bạn đã chẳng còn "rung động" trước một quyển sách hay, trước một lời ngợi khen, trước một giai điệu xúc động hay trước một ai đó. Cuộc sống dần trở nên "nhạt" hơn hay là dần bước vô trạng thái "an nhiên" mà chính bản thân ta cũng chẳng biết nữa. Mọi thứ với bạn đều chỉ là tương đối. Trước đây bạn có thể vì yêu thích một bộ phim mà sẵn sàng ra rạp coi đi coi lại; bạn cũng có thể vì một bộ quần áo nhìn trên mạng mà đội mưa chạy xe ra tiệm để thử cho bằng được, cùng có thể vì một ai đó, mà thức khuya đợi tin nhắn, vui mừng khi thấy người ấy trả lời. Nhưng giờ thì không thế nữa, bạn không thích những thứ xô bồ, bạn thích những giây phút được yên tĩnh một mình hơn. Bạn vẫn thích những điều nhỏ xinh trong cuộc sống này, nhưng bạn nhận ra rằng yêu thích một điều gì đó quá nhiều, sẽ dễ khiến bạn tổn thương nhiều hơn. Thế nên, bạn chọn cách sống như thế, bình thản trước mọi điều, không muốn yêu điều gì quá nhiều, cũng chẳng ghét điều gì quá mức. Thật ra sâu thẳm trong lòng, bạn chỉ đơn giản là sợ bị tổn thương thêm một lần nữa.. (Sưu tầm)
Em phải dừng lại rồi.. Dẫu đã từng rất hi vọng sẽ có thể cùng anh hạnh phúc, cùng anh già đi, nhưng cuối cùng em cũng phải chấp nhận một điều rằng: Em không phải là một nửa của anh. Em chỉ có thể làm anh mỉm cười chứ không phải bật cười, chỉ có thể làm cho anh cảm động chứ không thể rung động. Em cuối cùng sau bao nhiêu cố gắng cũng chỉ có thể làm cho anh thương cảm, chứ không phải thương yêu. Em không trách gì anh cả, ngược lại còn muốn cảm ơn vì anh đã thử mở lòng đón nhận, đã dành thời gian để cố hiểu thế giới của em, và cho em cơ hội bước vào thế giới của anh. Nhưng ai đó đã nói rằng trái tim con người bé nhỏ chật chội lắm, khi người này chưa bước ra thì người khác chưa thể bước vào được. Sau tất cả, em không còn lựa chọn nào khác ngoài rời đi.. Rời đi là điều tốt nhất em nghĩ mình có thể làm cho anh, để anh có thể tìm một ai đó khiến anh hoàn toàn quên đi được một hình bóng cũ và đón nhận họ một cách toàn tâm toàn ý, có như vậy anh mới trở thành một chàng trai hạnh phúc và tận hưởng cuộc đời của mình trọn vẹn. Rời đi, chưa bao giờ là điều em muốn, nhưng lại là điều em sẽ lựa chọn, vì anh! Đừng buồn và cũng đừng nuối tiếc. Chúng ta không thể yêu tất cả những người đối tốt với mình trên đời được. Em không thể ở bên anh vì em thiếu đi may mắn, cũng như anh chưa thể quên được những điều không vui vì anh chưa chọn đúng người để cùng anh làm điều đó. Sau này, nhất định em sẽ tìm được một người mãn nguyện khi ở bên em, bình yên khi nghĩ về em, và anh cũng sẽ tìm được một người khiến cho anh rung động, làm cho anh bật cười, và chúng ta sẽ đều hạnh phúc với một ai đó nguyện bước cùng mình tới cuối đời. Em không đủ cao thượng để có thể tiếp tục ở bên quan tâm, lo lắng, chăm sóc cho anh, ít nhất là ngay lúc này. Nhưng em nghĩ một ngày nào đó, khi nỗi nhớ về anh không còn quá da diết, khi mình đã quen dần với cuộc sống không còn gắn bó với nhau, thì em hi vọng có thể làm một người bạn chân thành của anh, cùng anh trò chuyện, cùng anh nói cười! Tạm biệt anh nhé! Em mệt mỏi rồi, em muốn được thảnh thơi.. Sưu tầm
Yêu một cô gái vụng về! * * * Có cô gái nào trong nhóm mình có tính vụng về và hậu đậu không? Yêu một cô gái vụng về, là sẽ phải chỉ cho cô ấy từng chút một. Yêu một người con gái như thế, nhiều khi sẽ phát bực. Cái gì cũng không biết, lắm lúc chỉ muốn bỏ quách cho rồi. Cứ ngơ ngơ rồi thế nào cũng bị cuộc đời bắt nạt. Có ngày bị lừa cũng nên. Lần nào đi cafe cũng phải ngóng theo, để ý từng bước chân, từng cái khua tay của cô ấy, sợ làm vỡ cốc thì thôi xong. Tiền nước thì ít mà tiền đền cốc làm vỡ thì nhiều. Nghĩ đến đã thấy.. vui rồi, nhờ? Chưa hết, đi kèm với vụng về là sự nhạy cảm. Sếp có nói to một tí cũng nghĩ ngợi: Nghĩ rằng mình làm chưa đủ tốt, nghĩ rằng mọi người yêu thương, "chiếu cố" mình vậy mà mình chưa thể đáp ứng kỳ vọng của bản thân cũng như của anh chị. Lại thêm combo người yêu không quan tâm một tị là nghĩ ngợi: Hay là "nó" hết yêu mình rồi. Hay đơn giản chỉ một ánh mắt, câu nói vu vơ của người khác cũng làm cô ấy buồn. Thương một người như thế, có mệt không? Mệt chứ! Nghĩ lại, chẳng hiểu vì sao lại thương được một người như thế! A. Thì ra là vì một người con gái như vậy, ngoài những lúc ngốc nghếch ra thì cũng đáng yêu đấy dù hơi.. khùng một tẹo. - Lúc vui thì nó nhắn: "Pạn ơi pạn à". Có khi nó nhắn một cái icon rồi bảo "Vì đang vui nên nhắn thôi chứ hem có gì nhó". Khi đó, chỉ muốn chửi vào mặt người con gái ấy: "Bố con điên". - Lúc không vui thì nó nhắn: "Ê. Thằng kia. Muốn đấm nhau không?". Khi đó, chỉ muốn chửi vào mặt người con gái ấy: "Bố con điên". - Lúc không buồn cũng không vui thì nó kiếm cớ: "Mấy nay không thấy nhắn nhau cái tin. Mày hết thương tao rồi, con cờ hó". Khi đó, (lại) chỉ muốn chửi vào mặt người con gái ấy: "Bố con điên".. "Tình yêu đẹp nhất khi chúng ta bắt đầu rung động và có những hành động ngờ nghệch". Đấy. Con gái khi yêu nó thường hâm dở vậy. Thương được thì thương, không thương được thì thôi. Nhưng đã lỡ thương rồi thì thương cho trót. Nó mà gọi là cờ hó thì ráng chịu và nhớ đối xử lại với nó theo tính của một.. con người nhé! Vì yêu mà, nên cứ đâm đầu :) "Có khi đi hết cuộc đời Cũng không gặp được đúng người mình yêu Có khi chỉ nửa buổi chiều Mình gặp người ấy và yêu đến già..". [Sưu tầm]
Như cái cách mà mình đã từng nói, chỉ khi bạn thực sự gặp đúng người cần gặp, thì cuộc đời này mới thôi vùi dập bạn mà thôi. Chỉ cần bạn gặp đúng người, bạn không cần phải xinh đẹp, không cần phải tỏ ra mình tài giỏi, không cần gồng mình mạnh mẽ. Người đó sẽ luôn bảo vệ bạn, chỉ cần bạn là chính bạn là đủ rồi. Chỉ cần bạn gặp đúng người, cảm giác an toàn không cần tìm kiếm nữa, chỉ khi ở bên người đó bạn mới cảm thấy thế giới này thực sự vẫn rất đẹp, không như bạn đã từng nghĩ - chán chường hay không đáng sống. Chỉ cần bạn gặp đúng người, đời này kiếp này bạn đã may mắn lắm rồi. Người đó sẽ cưng chiều bạn như cô con gái bé bỏng, hoặc sẽ chăm lo cho bạn như cái cách người thân bạn đã từng làm với bạn vậy. Và hơn hết, người đó sẽ không rời bỏ bạn mà đi vì bất kỳ lý do nhảm nhí nào đó. Chỉ cần bạn là bạn, và gặp đúng người cần gặp. Hạnh phúc tự đến! (Sưu tầm)
Sau này, nếu có thương em thì hãy kiên nhẫn với em, vì một cô gái có quá khứ không đẹp về tình yêu như em thì mở lòng luôn là điều không đơn giản. Sau này, nếu có thương em thì hãy đối với em bằng cả sự bao dung và ấm áp mà anh có để em biết được rằng trên đời này còn có cái gọi là tình yêu. Sau này, nếu có thương em thì hãy ân cần với em, đừng để em một mình khi không cần thiết vì em đi qua thương tổn đến bây giờ đã phải một mình quá lâu rồi. Sau này, nếu có thương em thì hãy bao bọc, che chở em vì em trước khi gặp được anh đã phải gồng mình lên tạo cho mình vỏ bọc mạnh mẽ để không vì ai mà đau lòng thêm bất cứ lần nào. Sau này, nếu có thương em thì những lúc em buồn, chỉ cần lặng bên em nghe em nói, ôm em vào lòng, không cần nói gì cả, chỉ bên cạnh em cho em biết mình không cô độc, thế thôi! Sau này, nếu có thương em, đừng nổi nóng với em vì nổi nóng với người có tính tình bướng bỉnh như em sẽ khiến cả hai xảy ra xung đột mất. Nếu em sai, hãy nhẹ nhàng nói với em, nhường nhịn em một chút, em sẽ ngoan ngoãn nghe lời mà không cần lời nặng lời nhẹ. Sau này, nếu có thương em thì phải có trách nhiệm với chữ "thương" của mình, em cần là cần người chịu được tính tình em, vì em mà thay đổi, mà hoàn thiện bản thân, dung hòa với tính cách của em chứ đừng bắt em thay đổi theo ý muốn của ai cả. Sau này, nếu thương em thì đừng bao giờ rời bỏ em dù là bất cứ lí do gì đi nữa. Em đã quá mệt mỏi khi phải dọn dẹp ngăn nắp lại những đổ vỡ mà sau khi chia li còn tồn lại, em lại phải mất thời gian làm quen với việc không có anh rồi lại khép lòng mình, bắt đầu mạnh mẽ lại từ đầu và sau này lại sợ yêu, sợ mở lòng thêm lần nữa. Nên đã đến đây nói thương em rồi thì thương cho trọn vẹn, ở lại với em tới cuối cùng. Còn không, đừng bao giờ nói thương em. Bởi vì chữ thương "nặng" lắm. [ST]
Tôi muốn có một mối tình bình dị, Cả ngày không nhắn tin quá nhiều nhưng khi rảnh sẽ lập tức hỏi thăm đối phương đang làm gì, ăn uống gì chưa, mọi việc vẫn ổn chứ? Không cần cả ngày kè kè bên nhau vì cuộc sống ai cũng có điều phải lắng lo, suy nghĩ, công việc mỗi người một khác không thể san sẻ thì không nên tạo ưu phiền, Tôi muốn yêu một người sau một ngày làm việc mệt mỏi, có thể không cần gặp gỡ, nhưng sẽ dành cho nhau những cuộc điện thoại thỉ thỉ, cùng nhau xoa dịu bao sóng gió của cuộc đời, Tôi muốn yêu cậu, yêu một người đủ kiên nghị và vững trãi cho tôi dựa dẫm khi cuộc đời đầy chông chênh, cho tôi chỗ dựa khi ngoài đời kia mệt mỏi quá. Không cần nói vỗ về chỉ cần ôm chặt tôi im lặng như thế cũng đủ khiến tôi nhẹ lòng, Tôi muốn yêu cậu, không phô trương, không ồn ào Bình thản nắm tay đi giữa nhân gian Tôi muốn yêu cậu, một tình yêu thật bình thường.. * * * Cre: Sưu tầm
Nơi đẹp nhất là nơi ta chưa từng đi qua, khoảng thời gian đẹp nhất là khoảng thời gian không thể quay lại. Bạn sẽ không biết được giá trị của một khoảnh khắc cho đến khi nó trở thành kỷ niệm. Nếu bạn nghĩ tình cảm của mình nhạt nhòa, hãy nhớ đến những cơn mưa dầm thấm đất. Tình yêu không cần nồng nhiệt, chỉ sợ như ngọn lửa rồi sẽ lụi tàn. Chỉ cần bình lặng mà nhẹ nhàng, lúc bạn cần người đó ở cạnh, vậy là đủ. Mình quen một người, cả hai chả biết lúc nài lại nhẹ nhàng đến cạnh nhau nhưng mình đã nghĩ nó quá nhẹ nhàng, quá nhàm chán. Về sau cả hai chia tay trong hòa bình. Lặng lẽ đến lại lặng lẽ đi. Bây giờ đôi lúc mình vẫn nhớ đến người đó, cảm giác ngày đó thật khó tìm lại.. nhưng mình không nghĩ quay lại. Vì mãi đến gần đây mình mới biết: Rời xa là một cách để thăm dò tình cảm. Đáng tiếc đã đi quá xa, không thể trở về.
Có người hỏi "Có nên độc thân cả đời không". Câu trả lời là có. Nếu bạn đủ sự kiên nhẫn. Nếu bạn không cảm thấy lạc lõng khi đi giữa phố, ngược xuôi là những cặp đôi đang nắm tay nhau, ôm nhau, cười đùa, ăn uống, mua sắm. Nếu bạn không cảm thấy cô đơn giữa chính căn phòng, sau một ngày dài lê thê ngoài đường, lăn lộn với cuộc đời để kiếm sống. Nếu bạn không cảm thấy bực tức với những câu hỏi "Khi nào bạn cưới" của họ hàng, hàng xóm, bạn bè hay là chính bố mẹ của bạn. Nếu bạn không còn cảm thấy phiền khi nghe người khác nói về chuyện tình yêu của họ, chuyện chồng con của họ. Nếu bạn tự chủ được tài chính cho riêng mình. Để khi không còn sức để làm bất cứ điều gì ra tiền, bạn vẫn đủ sống cho tới ngày bạn rời xa thế gian này mãi mãi. Và sau mọi thứ, nếu bạn nhẫn nhịn, không rơi nước mắt trước tình duyên lận đận của mình, thì được. * * * Sưu tầm