Bài hát: Tấm Cám Vũ Trụ Đen Tối Trình bày: Maz Thông tin: "Tấm Cám Vũ Trụ Đen Tối" là một bài rap độc đáo, mang đến một cái nhìn hoàn toàn mới về câu chuyện cổ tích quen thuộc. Với giai điệu mạnh mẽ và beat căng, bài hát không chỉ đơn thuần là một tác phẩm âm nhạc mà còn là một cuộc hành trình vào một vũ trụ song song đầy tâm linh và kinh dị. Bài Rap được sáng tác bởi Maz TV, anh có khá nhiều chủ đề thú vị để thu hút người xem, và một trong số đó là những sáng tác âm nhạc về cổ tích. Điểm đặc biệt những tác phẩm này là sự chuyển mình từ câu chuyện cổ tích truyền thống sang một phiên bản tối tăm hơn. Trong thế giới bí ẩn mà Maz TV tạo ra, người nghe không dễ dàng phân biệt đâu là phản diện chính, đâu là chính diện. Điều này không chỉ làm tăng thêm sự hấp dẫn mà còn khơi gợi sự tò mò và suy ngẫm về bản chất con người và những mâu thuẫn trong cuộc sống. Bên cạnh âm nhạc, MV của bài rap được xây dựng hoàn chỉnh trong bối cảnh Minecraft, tạo nên một trải nghiệm hình ảnh sống động dễ truyền đạt. Lời bài hát: [Intro] Ở trong ngôi làng nọ, một gia đình gồm ba người Vất vả nuôi Tấm Cám, hai chị em tuổi đôi mươi Phận làm mẹ chưa tròn, nên luôn bị người ta cười Vì thiên vị với Cám, và bốc lột đứa con nuôi [Verse 1] Một ngày nọ, mẹ đưa cả hai một cái giỏ Nói rằng ra đồng xúc tép xem ai nhiều hơn thì được bộ yếm đỏ Ra tới đồng Cám thì bản tính vụng về Tấm quen tay, bắt được nhiều, Cám lập mưu tính kế "Này chị Tấm! Đầu chị lấm, có hụp thì hụp sâu Để về nhà mẹ mắng, em không nói đỡ được đâu" Cám đưa tay vào giỏ tấm phập một màu đỏ thắm Dưới đáy giỏ đang cháy đỏ... Một con cá bống Người mẹ khóc sưng mắt, Tại sao những chuyện tồi tệ lại xảy ra với người bà cưng nhất Bà biết trong đáy giếng, Con cá bống chính là điềm xấu, mỗi đêm đều nghe thấy tiếng "Bống bống bống bống bống bang bang Lên ăn cơm vàng cơm bạc nhà ta Chớ ăn cơm hầm cháo hoa nhà người Chớ ăn cơm hầm cháo hoa nhà người" [Verse 2] Bà tìm cách để lừa Tấm: "Con ơi đồng cỏ làng vừa cấm Con đi chăn trâu ở đồng xa" Trong lòng bà quyết sẽ không tha Bà quyết định lấp cái giếng ở trước nhà "Cám ơi Cám, con chuẩn bị lấy tiết gà" Phong ấn lá bùa để tiêu diệt con tà ngư Bà là nhà sư, biết chuyện trong quá khứ Con cá... Thịt nát xương tan, xung quanh, Đậm mùi hương nhang, đúng lúc, Tấm đã biết chuyện, chạy vào, Chống trả quyết liệt: "Mẹ ơi mẹ, con đã thương mẹ biết bao Đến bây giờ người bạn duy nhất của con, mẹ cũng nỡ tâm giết sao?" Tấm run lên bần bật, bần bật Ngay ở trên môi một nụ cười mỉm Người mẹ đang chầm chậm, chầm chậm Dán ngay trên lưng một lá bùa yểm [Verse 3] Cám đã bị ngã từ lâu, bỗng nhiên lao dậy Dồn nén mọi thắc mắc " Mẹ ơi, chuyện này là sao vậy " Nhắc đến đây thôi, mặt bà đã hơi ủ rủ "Thôi thì chúng ta cùng ôn lại chuyện cũ" Mười sáu năm trước, trong đêm giá lạnh Ba người đang đứng, đến lúc tàn canh Người vợ có chửa, khuôn mặt gầy hao Người chồng liền hỏi "Hết cách rồi sao?" Và đó là Tấm khi chưa sinh ra, Nhưng ẩn sâu trong linh hồn đó là một tinh ma Người mẹ ghẻ, chỉ biết lắc đầu Trên tay lá bùa chữ đỏ hy vọng một phép màu Tấm và Cám, thời gian thấm và thoát Đã nhiều năm trôi qua, câu chuyện cũ phôi pha Nhưng giờ đây, Trước mặt là phong ba Trăng tròn năm mười sáu tuổi là lúc thức tỉnh vong ma [Verse 4] Ngày hôm sau, người mẹ thức trắng đêm thâu Đổ tất cả thóc gạo vào nhau, tạo nên trận đồ bát quát Giờ đã điểm, khổng thể cầm cự thêm đâu Bỗng nhiên bầu trời tối sầm, cùng với bầy chim quái ác "Rặc rặc rặc rặc, xuống nhặt cho tao ăn Ăn mất hạt nào là, là tao đánh chết" Tấm tiến về trước nhà, tại cái nơi Bống mất Nhỏ xuống giọt tiết gà, Nước giếng sôi cảm nhận được hơi nóng nhất Đưa tay xuống giếng ẩn sâu trong lớp bùn Đôi hài xương trắng tỏa quang làm như đang hớp hồn Chẳng mấy chốc đã biến thành cặp giày thêu đỏ "Muốn quyến rũ nhà vua thì mau dùng tới nó" Và xác định vị trí, Đánh rơi đôi giày Vị vua bị yêu khí, làm ngất ngây nơi này Mọi thứ đã chuẩn bị buổi thử giày bắt đầu Ai cầm lên cũng ... Sợ hãi lắc đầu Cầm lên chiếc giày đã biến thành quái thú và rống Con cá hàm răng nhọn hoắc với bốn chân là Bống Thoáng một chốc một bóng hồng từ trong đám đông Với dáng vẻ mê hoặc mà ai xung quanh cũng trông và ngóng [Verse 5] Đôi giày nàng vừa như in Vua đã tìm được thê tử, truyền người về đưa tin Và đó chắc chắn là Tấm, Đã bị ác linh, chiếm giữ hết linh hồn Người mẹ không cách nào khác đành phải gieo rắc tin đồn "Tấm là yêu quái, dùng nhiều tà thuật Khiến vua ưu ái, chiếm trọn giang sơn" Tin đồn tới tai, Tấm sợ bại lộ Vào đúng ngày giỗ, quay trở về nhà Linh cảm được chuyện chẳng lành , Ra tay với Tấm chẳng đành Tấm tiến về sân trước nhà, mây đen kéo đến quạ đậu thẳng cành Biết chuyện lành ít dữ nhiều Bà căn dặn Cám đủ điều Cả hai chạy trốn không biết phần người trong Tấm được còn bao nhiêu? [Outro] (Bóng người chạy lúc chạng vạng Sợ rằng bá tánh lầm than Tấm vào lục soát khắp nhà Chỉ còn hình nhân thế mạng) x2