Thanh xuân của tôi ở hàng ghế đá, ở lớp học này, A7 ơi Tôi đã trải qua ngót 12 mùa ve, 12 lần kết thúc năm học cũ để bắt đầu một năm học mới. 3 lần tạm biệt chia xa để đến với môi trường mới, nhưng có lẽ lần chia tay mà khắc ghi nhất trong trái tim tôi là năm lớp 12 này. 18 tuổi, cái tuổi mà không phải là lớn nhưng cũng không phải là nhỏ. Cái tuổi mà ta đã bắt đầu có những tình cảm riêng, những suy nghĩ chính chắn. Mùa hè bắt đầu, ai cũng bận rộn cho ôn tập, và cứ thế lại trôi qua đi rất nhanh. Hoa phượng rực đỏ, tiếng ve ồn ào và đáng ghé thế mà giờ lại không nỡ chia xa. Những ngày cuối năm, giờ tôi mới nhận ra một điều các bạn là thanh xuân của tôi.. nhưng làm sao đây khi đây là tuần cuối cùng của chúng ta. Mọt tuần cứ thế trôi qua.. Sến ngày cuối cùng. Bạn ơi ngày mau là ta không được cùng ngồi ở đây rồi. Đứa bạn ngồi cùng bàn ơi tao không muốn xa mi. Những bức ảnh chia tay, những giọt nước mắt rồi là tất cả mọi người cùng hòa chung tiếng hát cô là tuyệt nhất. Ngày chia tay, những giây phút cuối cùng bên nhau, hãy tặng cho nhau nụ cười nhé. Tất cả chúng tôi khoác vay nhau nhảy múa, cùng điên cùng trong lần cuối này, cả mấy cô trò, thầy trò cùng hát cùng nhảy cùng nói nhữn lời tâm tình với nhau. Rôi cũng phải ra về.. sự quyến luyến, những giọt nước mắt thay cho lời chia tay khó nói Tôi sẽ còn nhớ mãi các bạn, nhớ mãi gia đình A7 của chúng ta.
Phần 1 bạn là thanh xuân của tôi bạn biết không.. Cành phượng vỹ xinh đẹp đang khoe những bông hoa đỏ chót ẩn hiện qua từng tán lá. Tiếng ve từ xa xa in ỏi kéo lại gần. Tôi đã trải qua ngót 12 mùa hè của tuổi học trò, nhưng mùa hè này- mùa hè thứ 12 của thanh xuân cho tôi bao cảm xúc mới lạ, một chút ngập ngùi hối tiếc Gửi những người bạn của tôi! Thời gian ba năm trôi qua không quá dài nhưng cũng không phải là ngắn, ba năm qua chúng ta là thanh xuân của nhau. Buồn có, vui có, có thể là hối tiếc, có thể là niềm hạnh phúc của thành công và cảm giác hụt hẫng của sự chia xa, nhưng.. tất cả đều trôi qua. Để lại hôm nay chúng ta khôn lớn và trưởng thành hơn. Còn nhớ những phút giây nhỏ lỡ nhịp trái tim với bao rung động đầu đời, bao cảm xúc mới lạ. Tôi biết hôm nay ngồi tại đây ai ai trong các bạn cũng có những cảm giác khác nhau nhưng.. tất cả đều bao trùm bởi nỗi buồn vì phải chia xa. Tạm biệt nhé xa rồi bạn đừng quên tôi Tạm biệt lớp học buồn giờ chia tay rồi. Thời gian trôi qua nhanh thật đấy, còn nhớ không.. hôm qua chúng ta còn học chung với nhau mà giờ đây sắp xa nhau rồi. Nhớ những ngày chúng ta bước những bước chân đầu tiên đến trường nộp hồ sơ. Rồi những ngày đầu ta gặp nhau dưới mái nhà chung A7. Có lẽ ban đầu ai cũng có những toan tính, những cái tôi riêng, nhưng rồi thời gian qua đi, tất cả chúng ta đều hòa làm một, một thể thống nhất mang tên A7. Thời gian đã xóa nhòa khoảng cách, làm tôi hiểu hơn về bạn, chúng ta hiểu nhau hơn.
Bài thơ: Tuổi học trò Tác giả: Hana lee Tuổi Học Trò Tuổi học trò hồn nhiên vu vơ Áo dài trắng, tóc thổi bay trong gió Thời học sinh vô tư nhiều mơ mộng Lỡ đánh rơi một nhịp của trái tim Yêu lớp học, sân trường, hàng ghế đá Trưa tan học đứng đợi dưới gốc cây Có đôi bạn sánh vai cùng bước Đến chân trời hay mọi nẻo tương lai Tà áo dài trắng xóa đôi mười tám Mái tóc đen tết xõa giữa mây trời..