Tên truyện: Ta lỡ xuyên vào nam phụ mất rồi Tác giả: Ribi Võ Thể loại: Xuyên không, Ngôn tình, Sủng, Học đường.. Ảnh bìa: Giới thiệu truyện (văn án) : Nam chính Tô Hàn (hắn) một cô nhi nghèo khó nhưng có ý chí vượt lên, một nam nhân chung thủy nhưng vẫn chưa có một mối tình vắt vai. Hắn là một học bá chính hiệu rất giỏi võ và đồng thời cũng rất giỏi nấu ăn nhưng có một khuyết điểm duy nhất là không có tài ăn nói. Sau khi xui xẻo gặp tai nạn xe cộ thì hắn xuyên vào cuốn sách "Bạch thỏ! Anh yêu em" mà hắn đọc trước khi chết. Trùng hợp hơn là xuyên vào nam phụ cùng tên. Nữ chính Mộc Ngữ Yên (nàng) nữ phụ của cuốn sách trên, một cô nàng hoàn mỹ ba có: Có tiền, có sắc, có tài. Nhưng kết cục trong sách cực kì thảm, nàng là thanh mai trúc mã của nam phụ. Chuyện gì sẽ xảy ra khi nam phụ không còn yêu nữ chính mà chân thành cưa cẩm mỹ nhân nữ phụ.. Hãy ủng hộ cho truyện của mình nha! ~Thân~ [Thảo Luận - Góp Ý] Thảo Luận Góp Ý Về Truyện Của Ribi Võ - Việt Nam Overnight
Bấm để xem Chap 1: Nam phụ trùng tên Muốn sống trên cái thế giới bất công này trước hết chúng ta cần phải có tiền, không có tiền thì không thể làm gì được hơn hết nếu không có tiền chúng ta sẽ nhận được sự khinh bỉ của người khác. Đó cũng chính là châm ngôn sống của Tô Hàn ' Thà thiếu bạn gái còn hơn thiếu tiền'. * * *Ta là dải phân cách siêu đáng yêu********* - Ê! Tô Hàn mày không định kiếm lấy một cô bạn gái à! Hay là.. - Hử? Mày tính nói gì thế Trương Ngôn. Hai chàng thanh niên cực kì trẻ tuổi, một người ăn mặc trông rất bình dị còn một người thì kiểu cách ngầu lòi vừa nói chuyện với nhau vừa nhâm nhi hết mình bên ly trà sữa. Kẻ ăn mặc giản dị không ai khác chính là tiểu học bá của chúng ta Tô Hàn, còn người bên cạnh là Trương Ngôn người bạn duy nhất của tên học bá ất ơ này. Trương Ngôn đúng chuẩn là một học tra chính hiệu nhưng gia cảnh lại vô cùng giàu có với biết bao em gái xinh đẹp vây quanh, sỡ dĩ Trương Ngôn làm bạn với Tô Hàn là vì Tô Hàn trong lúc Trương Ngôn bị đám du côn dạy dỗ đã ra tay giúp đỡ. Thế là một cặp đôi đối lập ra đời.. - À thì tao tính nói "Hay là mày không thích con gái" hahaha! _ Trương Ngôn vỗ vai thằng bạn chí cốt của mình mà cười hì hì nói - Mày ngáo à! Tao mới không thích mấy thằng đực rựa! Quan trọng là nhà tao nghèo nên mới không có bạn gái! Mày không biết là mấy nhỏ bây giờ chỉ ham mê vật chất thôi à! _ Tô Hàn vừa vung tay gõ lên đầu Trương Ngôn vừa mở miệng giải thích. - À nhỉ! Tao quên! Thôi ra thanh toán tao với mày còn đến câu lạc bộ nữa_ Trương Ngôn đột nhiên nhớ ra còn tiết thực hành thi đấu ở câu lạc bộ võ thuật mà hối thúc Tô Hàn đi thanh toán cùng mình. Sau khi tranh giành vật lộn xem ai là người trả tiền thì Trương Ngôn rút thẻ nháy mắt với chị nhân viên trong quán mà nói: - Tiểu tỷ tỷ thanh toán giúp ta hai cốc trà sữa bàn số 32 nha! _ Không phải là Tô Hàn không muốn trả tiền nhưng hắn thật sự nói không lại cái tên đào hoa Trương Ngôn này. * * * Ta lại là một dải phân cách siêu đáng yêu************ - Tô Hàn mày không thể ngừng đọc sách à! Ủa cái gì đây "Bạch thỏ! Anh yêu em" cười chết tao! Haha! Tô Hàn mày đọc tiểu thuyết ngôn tình đấy à! Haha_ Trương Ngôn nhìn chằm chằm tên mọt sách bên cạnh cứ ngỡ là hắn đọc luận văn hay cái gì đó ai mà ngờ tên mọt sách ấy lại đọc tiểu thuyết ngôn tình chứ. - Câm họng lại hộ tao! Thằng nào hỏi tao sao chưa tìm bạn gái hả! _ Tô Hàn cau mày liếc xéo kẻ đang cười như tên điên bên cạnh chậm rãi nói - Sát thủ tình trường ngay trước mặt mày không hỏi còn đi học cuốn tiểu thuyết vớ vẩn này! Không hiểu mày làm sao mà giữ cái chức học bá lâu như vậy nữa! Đồ khiếm khuyết EQ! Haha_ Trương Ngôn vừa nói vừa vung tay loạn xạ trước mặt Tô Hàn. - Nam phụ trong sách trùng tên với tao! _ Tô Hàn nói rồi ném cuốn sách vào lòng tên điên kia rồi quay mặt ra ngoài cửa sổ. * * *Lại là ta dải phân cách đáng yêu******* Sách viết về con đường dẹp mọi thứ cản trở quá trình tìm đến hạnh phúc của nam chủ Trần Bạch và nữ chủ Trần Dung. Cũng giống như bao tiểu thuyết ngôn tình khác cuốn này cũng theo một mô típ y hệt. Trần Bạch là con trai cưng của tập đoàn Trần Phú (Tên ba của nam chủ) sinh ra đã ngậm thìa vàng nhưng tính cách thất thường sáng nắng chiều mưa. Nam chủ sở hữu một vẻ đẹp cuốn hút ma mị anh đẹp đến mức khiến cho các chị em phụ nữ đỏ mắt ghen tỵ với bản chất lạnh lùng mà thu hút được vô số trái tim của các thiếu nữ. Anh trên danh nghĩa là bạn trai của nữ phụ Mộc Ngữ Yên nhưng trong thâm tâm Trần Bạch lại đi thích con gái nuôi của ba mình là Trần Dung. Sau bao gian nan khó khăn nam chủ Trần Bạch mới hạ bệ được tình địch lớn nhất đời mình Tô Hàn thì Trần Bạch chính thức đẩy nữ phụ đáng thương vào bể khổ đồng thời đưa nữ chủ cùng nhau bước lên đỉnh cao của cuộc đời. - Cái nhóc trùng tên với mày ngu quá! Không hiểu sao lại đi thích con nhỏ nữ chủ bạch liên hoa cơ chứ, vì một con đàn bà mà mất hết tất cả NGU thiệt sự_ Trương Ngôn vừa nhốn nháo vung tay khoác chân vừa bô bô cái mồm mà trách móc. - Mày đang tranh thủ chửi tao đấy à! Nhưng mà cũng đúng nếu tao thiệt sự là người trong đó tao sẽ không bao giờ thích nữ chủ đâu, tao lại để ý nữ phụ hơn cơ! _ Tô Hàn liếc xéo tên nhiều chuyện kia rồi thở dài mà nói. - Đừng có nói là mày nhắm đến gia sản của nữ phụ nha! Tao lại hiểu mày quá mà! _ Trương Ngôn khinh bỉ nhìn Tô Hàn mà nói. OANH. RẦM Pí po pí po pí.. * * * Ta là dải phân cách á á ' Sao đánh tiểu bảo' (Lắm mồm thì đánh) ******************* Trước mặt Tô Hàn là một khoảng không vô tận và ở đó có một mỹ nữ à nhầm mỹ thiếu niên đang đứng. - Ngươi là ai? _ Tô Hàn nghi hoặc nhìn người trước mặt mà nói. - Ta là ngươi và ngươi cũng là ta. Tô Hàn! Mong ngươi hãy sống thật tốt chăm sóc thật tốt cho gia đình ta và cả Ngữ Yên nữa. Ta không muốn muội ấy phải khổ cực thêm nữa. Cầu xin ngươi giúp ta! _ Mỹ thiếu niên mặt đầy nước mắt quỳ xuống mặt đất mà cầu xin Tô Hàn. - Đừng có nói ngươi là Tô Hàn trong cuốn tiểu thuyết ta vừa đọc đấy nhá! _ Tô Hàn với vẻ mặt hoảng hốt mà nói - Đúng vậy mong ngươi giúp ta! _ Mỹ thiếu niên tên trùng tên với hắn kia vẫn không chịu đứng lên mà tiếp tục cầu xin. - Được rồi ta sẽ thực hiện nguyện vọng của ngươi! Hãy yên nghĩ đi! _ Tô Hàn phẩy tay nói - Cảm ơn! Cảm ơn ngươi rất nhiều! _ Có lẽ mỹ thiếu niên Tô Hàn kia chưa bao giờ biết ơn một người nhiều đến như vậy, thậm chí hắn chưa từng quỳ xuống cầu xin một ai nhưng hết cách rồi vì muốn những người yêu thương mình sống thật tốt hắn bắt buộc phải làm vậy. * * *End chap 1_______________ (Khoan! Sai kịch bản rồi! Sao không có thắc mắc không có băn khoăn mà chấp nhận dễ dàng vậy! Hỏng hỏng hỏng hết kịch bản của ta rồi! Huhuhu)
Bấm để xem (Nam chính Tô Hàn trước khi xuyên không) (Nam phụ Tô Hàn sau khi xuyên không) * * * #2: Cô bé dính người - What the hợi? Sao lại xuyên ngay cái lúc còn nhỏ thế này nhìn chẳng ra làm sao, trông yếu như sên.. (đã lượt bỏ đi một ngàn từ than vãn) Tô Hàn nhìn cậu nhóc trong gương rồi ôm đầu than vãn. Tô Hàn lúc này chỉ mới có 10 tuổi da em bé mịn màng, môi mỏng, gương mặt rất đáng yêu nhưng có thêm chút khí chất vương giả. Nhìn xung quanh căn phòng Tô Hàn mới hoảng hốt - Má nó! Giàu vãi! Hình như lúc đọc quên không nhìn gia cảnh nam phụ.. mà thôi nhiều tiền là được rồi. Tiền ơi ta đã có người rồi! _ Tô Hàn hào hứng chạy khắp phòng, chạy từ tủ đồ sang trọng đến tủ giày đầy ắp rồi nhảy lên cái giường kingsize mềm mại kia trong lòng thầm nghĩ ' Ta sẽ thực hiện thật tốt nguyện vọng của ngươi Tô Hàn! Ngươi yên tâm đầu thai đi! Ta sẽ không làm người ngươi yêu thương đau khổ thêm lần nữa' Cốc cốc cốc. - Cậu chủ ơi! Ông chủ cho gọi cậu chủ xuống tiền sảnh! _ Theo Tô Hàn nhớ thì cả Tô trạch cũng chỉ có một vị quản gia chăm sóc ba Tô Hàn từ nhỏ và cũng như chăm sóc Tô Hàn cho đến bây giờ tên là cái gì mà Dì Tần đúng rồi Dì Tần. - Dì Tần con xuống ngay! _ Tô Hàn leo cái thân xác nhỏ nhắn xuống giường ' Từ nay ta đã có cha mẹ rồi' khóe mắt Tô Hàn chảy ra những giọt nước mắt hạnh phúc. Bước ra khỏi căn phòng rộng rãi là một biệt thự đúng hơn là tòa lâu đài nguy nga tráng lệ với biết bao nhiều đồ đạc giá trị phải nói là hàng hiếm của hiếm của hiếm trên thị trường. Bước xuống cầu thang làm bằng gỗ lim sang chảnh là một tiểu mỹ nam rất cute nhưng có chút ngầu lòi, sắc đẹp chuẩn trên từng hạt cơm hạt gạo. Trong tiền sảnh là một nhóm người, trong đó có ba mẹ nam phụ cùng với hai người khác ngồi cạnh một bé gái. "Uầy! Từ khi sinh ra đến giờ ngắm biết bao nhiêu là mỹ nữ nhưng chưa thấy ai xinh như bé này! Đáng yêu quá đi" _ Tô Hàn nhìn cô bé mặc bộ váy công chúa màu hồng mà cảm thán, mái tóc màu gỗ mun, mắt to lóng lánh, môi nhỏ đỏ mọng nhìn rất đáng yêu. - Ba gọi con ạ? _ Tô Hàn lúc này mới thoát khỏi cám dỗ của bé gái kia mà quay sang hỏi BA của mình, nhưng hắn đâu để ý đến thái độ mừng thầm của các bậc phụ huynh, nếu như hắn mà có thấy thì cũng chẳng làm được gì. - Giới thiệu với con đây là bạn thân của ba và vợ cùng con gái chú ấy_ Nói rồi chỉ tay sang phía người đàn ông đối diện "Chào con ta tên Mộc Phong con cứ gọi ta là chú Mộc nếu không thì cứ gọi là ba Mộc cũng được" _ Cái vị mỹ nam trung niên kia mỉm cười mà nói với Tô Hàn - Vâng con chàu chú Mộc, dì Mộc cùng em gái! _ Tô Hàn lễ phép cuối người chào hỏi - Nhóc con Ngữ Yên là vị hôn thê của con đó lo mà chăm sóc cho tốt nha đừng có làm mất mặt ta_ Tô Doanh ba của Tô Hàn kéo hắn lại gần mà nói nhỏ sau đó cười lớn. "Mộc Ngữ Yên đây là nữ phụ ư! Bé con cưng không thoát nổi anh rồi!" _ Tô Hàn nghĩ ngợi rồi quay về phía cha của mình gật đầu ' Dù sao nuôi vợ từ nhỏ cũng tốt ' - Chào ba chào chú Mộc con xin phép đưa Ngữ Yên ra vườn chơi một lúc! _ Tô Hàn nháy mắt nói với ba mình, thấy ba cùng chú Mộc gật đầu Tô Hàn mới nắm tay nhỏ của Ngữ Yên dẫn ra ngoài. * * *Ngoài vườn************************** Có chút tiếc nuối khi bỏ cái tay nhỏ nhắn mềm mại đó ra nên Tô Hàn có hơi thấy thần hồi tưởng lại cảm giác ở tay"Rõ ràng là mình đi chậm lắm rồi mà sao đi từ trong nhà ra vườn nhanh vậy nhỉ?' - Anh ơi anh! Ba em nói anh là hôn phu của em ạ! Anh ơi hôn phu là gì thế? _ Ngữ Yên bây giờ mới lên tiếng, tiếng cô bé ngọt ngào mềm mại tựa như đường mật rót vào tai Tô Hàn làm cho Tô Hàn tim không khỏi nhảy lệch mấy nhịp. Khẽ xoa mái tóc mịn của nàng hắn nhẹ nhàng nói: - Anh là hôn phu của riêng em nha! Còn hôn phu là gì á hả? Hmm hôn phu là người con trai sẽ làm chồng em sau này, là người sẽ bảo vệ và yêu thương em nói chung người đó rất yêu em đó! - Vậy anh cũng sẽ yêu em chứ ạ! Anh là hôn phu của em mà! _ Nàng giương đôi mắt lóng lánh vô cùng đáng yêu nhìn Tô Hàn làm lòng hắn lại mềm thêm phần nào ' Haiz Tô Hàn à Tô Hàn mày thật không có tiền đồ, bao nhiêu mỹ nữ cưa mày không đổ, bây giờ lại dính lười tình của một đứa con nít' - Ân~! Anh yêu em mà! Nào chúng ta đi chơi thôi! _ Tô Hàn cười hiền mà nói, đến chính hắn cũng không ngờ một đứa trẻ mồ côi chưa bao giờ cười như hắn, suốt ngày chỉ đâm đầu kiếm tiền ngay thời điểm này lại có thể cười nhiều như vậy. * * * - Hàn ca ca! Lại đây bắt em đi nè, bắt em đi! Lêu lêu Hàn ca ca chậm quá! Oái! _ Ngữ Yên vừa chạy vừa quay đầu trêu chọc Tô Hàn nhưng vì không để ý nên vấp phải một hốc cỏ ngã trầy đầu gối. - Hàn ca ca chân chân em đau oa.. oa.. oa! _ Ngữ Yên hai mắt ngấn lệ tay thì quàng lên cổ Tô Hàn bíu chặt, lấy áo Tô Hàn làm ghẻ lau nước mắt mà không thấy mặt Tô Hàn đang đen lại. Tô Hàn hắn ghét bị như vậy nha, hắn thích sạch sẽ mà.'Bình tĩnh Tô Hàn, bình tĩnh em ấy chỉ là đứa trẻ! Haiz.. bình ổn lại nào'. Tô Hàn xoa đầu Ngữ Yên rồi bế nàng quay vào nhà tìm bông băng khử trùng cho em ấy. Kể cũng lạ ngã có tí mà em ấy khóc ầm lên, nhưng Tô Hàn bôi thuốc cho thì ngoan ngoãn như cún ý. Còn nữa nàng rất thích đu lên cổ Tô Hàn làm Tô Hàn thầm than ' Bảo bảo tha cho anh, anh đây không muốn bị lùn đi đâu' * * *End chap 2_____________________
Bấm để xem Chap3: Tiếp tục hành trình học bá Ai cũng nói phải học tốt thì mới có công việc ổn định, nhưng kiếp này Tô Hàn cần gì công việc ổn định nữa trực tiếp cai quản công ty của ba mình là xong, nhưng với một con mọt sách như Tô Hàn nếu muốn hắn trở thành học tra thì có chết hắn cũng sẽ nói KHÔNG - Hàn Hàn à! Con đi học cho đàng hoàng đó, bị đuổi học như mấy lần trước thì biết tay ta! Nói trước là hôn thê của con học cùng lớp với con đó lo mà học cho tốt, dám làm gì bậy bạ là con biết ta sẽ làm gì rồi đó haha.. - Lời đe dọa đột nhiên từ sau lưng vang vọng ra khắp nhà, không cần nhìn cũng biết chủ nhân của cái giọng đó không ai khác là ba ba của Tô Hàn Tô Doanh tổng tài nhà hắn rồi. Hôm nay Tô Hàn với một bộ đồng phục tiểu học chính thức bước ra khỏi Tô trạch, nhưng không phải là đi một mình mà trên cổ Tô Hàn còn có một tiểu khả ái đang bấu víu. Phải nói từ lần chú Mộc sang nhà thì lần nào Ngữ Yên cũng xin ba mình cho sang chơi với hắn và lần nào địa điểm cũng là hõm cổ của hắn. - Ngứ Yên à! Em ngồi ngay chỉnh lại cho anh! Nếu không lần sau đừng hòng anh dẫn đi chơi! - Tô Hàn gắt nhẹ một tiếng, tiểu Ngữ Yên lập tức buông cổ Tô Hàn ra nhưng cái tay bé xíu vẫn tiếp tục nắm lấy tay Tô Hàn. Trường tiểu học Sao Vàng, một trường tiểu học dành cho các con em quý tộc có gia cảnh khá giả nhưng không vì thế mà nhừng đứa trẻ giàu có hơn được ưu tiên, chỉ cần vi phạm thì cho dù là con của tổng thống cũng bị phạt y như thường. Và Tô Hàn trước kia chính là tiểu bá vương ở đây, hắn là một học tra chính hiệu, thường xuyên gây gổ đánh nhau với bạn học và còn có một đội ngũ đàn em đông đảo. Nhưng hiện tại thì chưa chắc Tô Hàn bây giờ đâu có như thế, hắn vốn đã là một học bá toàn tỉnh rồi thì mấy cái kiến thức tiểu học này hắn không thèm nhìn. Nhưng đâu phải vì thế mà hắn không đi học đâu, hắn không muốn lộ liễu quá nếu không may trở thành thiên tài thì chỉ có nước bị bắt vô phòng thí nghiệm để mà nghiên cứu. - Oáp! Nhàm chán quá đi! Mấy cái kiến thức như này còn lôi ra mà làm đề thi được à! - Tô Hàn nhìn đến tờ giấy kiểm tra trên bàn, mấy cái phép tính 1+1=? ; 2+7=? Nhìn mà phát mệt. Hắn nhanh chóng điền đáp án vào bài thi rồi nhìn sang bên cạnh ' Vợ nhỏ của mình xem ra cũng thông minh đó chứ? Ít nhất không ngốc như tên bàn dưới làm 1+1=3 mới đau. Nộp bài lẹ rồi còn nằm ngủ nào, chứ chơi cùng đám nhóc này chắc có ngày mình điên mất thôi' Sau khi nộp bài xong thì Ngữ Yên vợ hắn cũng bước lên nộp bài, cả hai lướt qua nhau và rồi hắn về chỗ của mình nằm la liệt ra bàn mà ngủ.'Hắn thật sự muốn thi nhảy lớp, chắc nhảy lên cấp 3 không quá nổi trội đâu học với đám con nít này hắn thật sự không chịu nổi. Lát về nhà phải nói với ba ba thôi, học cấp 3 xong đi du học Anh quốc một chuyến nữa là hoàn mỹ' Thế là Tô Hàn nhà ta lại lập ra cho mình một bản kế hoạch dành cho tương lai một cách toàn diện. Kể từ đây Tô Hàn lại tiếp tục con đường tiếp thu tri thức trở thành học bá của mình. * * * End chap 3_____
Bấm để xem Chap 4: 5 năm không làm thay đổi tình ta Cũng đã được 5 năm kể từ khi hắn xuyên không vào thế giới này, 5 năm này hắn dành toàn bộ thời gian của mình thực hiện con đường học bá, nhưng 5 năm này hắn lại không gặp được nàng. Hắn đã trở thành một thiên tài được toàn Anh quốc chú ý, trở thành một vị tổng tài trẻ tuổi nhất từ trước đến nay với công ti giải trí đứng đầu Trung Quốc nhưng trụ sở chính là ở Anh quốc. Thành tựu to lớn này một phần là do chính bản thân hắn cố gắn gầy dựng lên, một phần là do có sự giúp đỡ của ba mẹ hắn cho nên đến hắn cũng không biết mình đã trở thành một ông chồng quốc dân từ lúc nào không ai hay. (Hắn lúc 16 tuổi) 5 năm đủ thay đổi tính cách của con người, cùng đủ thay đổi vạn vật xung quanh nhưng với Tô Hàn người mà cũng bị thời gian tha hóa biến một nam nhân thích cười trở thành một kẻ máu lạnh, tàn độc. - Alo! Con nghe! - Tô Hàn nhấc điện thoại lên ánh mắt hắn nhìn vào xa xăm, dường như đã rất lâu, rất lâu hắn chưa được nghe giọng ba của mình, cũng đã rất lâu rất lâu hắn không gặp được cô ấy. - Vâng! Tối con sẽ về! - Không biết là Tô Hàn nghe ba mình nói những gì nhưng trên mặt hắn hiện lên một nét mặt ưu thương, một vẻ mặt hào hứng mong đợi, có lẽ ngày đó đến rồi. Tô Hàn tiếp tục nâng những ngón tay thon dài tinh tế của mình gõ lên màn hình điện thoại - Chuẩn bị phi cơ riêng cho tôi! Phải càng nhanh càng tốt! * * *6 tiếng sau********* "Nơi đây có vẻ khác so với 5 năm trước nhỉ?" Đánh giá cảnh vật xung quanh Tô Hàn thầm nghĩ. Sau tổng cộng 12 phút 38 giây thì Tô Hàn bước xuống khỏi con xe Koenigsegg Trevita yêu quý của mình mà nhanh chóng bước vào Tô trạch. - Ba à! Cho con xin cái địa chỉ trường của Ngữ Ngữ! - Tô Hành vừa thấy ba mình là đã nhanh chóng vào vấn đề chính mà quên chào hai vị tổ tông nhà ta - Xem con đó! Vừa mới về đã tra hỏi ba mình như thế rồi! Ta khổ tâm quá mà! - Tô Doanh nheo mắt tỏ vẻ đau khổ, chỉ thiếu nước ôm mặt khóc thút thít như một tức phụ khóc vì chồng qua đời thôi. - Ba không muốn có con dâu thì cứ ngồi đó mà khóc! - Tô Hàn nhìn đồng hồ hàng hiệu trên tay mình rồi nhanh chóng thúc giục lão ba nhà mình giao địa chỉ. Hắn nhìn xung quanh, không thấy Tô mẹ đâu' Chắc mẹ đi mua sắm với các phu nhân khác rồi' HỨ! Tô ba ném cái tờ giấy ghi địa chỉ lên trên bàn rồi giận dỗi bỏ đi ' Xem nó đó! Nuôi nó biết bao nhiêu năm mà bây giờ có vợ nó không thèm đếm xỉa đến ba nó luôn' Trên tờ giấy viết Trường Đại Học Bắc Kinh Lớp 11A1 Địa chỉ: XYZ "5 năm không đủ để làm thay đổi tình cảm của anh dành cho em đâu Ngữ Ngữ! Bạn trai ư! Cứ chờ đi nam chính, ta sẽ không để cho ngươi làm hại gia đình ta cùng cô ấy giống như nguyên chủ từng làm ở kiếp trước đâu!" - Tô Hàn vò nát tờ giấy rồi lấy điện thoại từ trong túi quần ra - Chuẩn bị cho tôi chức giáo viên chủ nhiệm của lớp 11A1 trường Đại Học Bắc Kinh! Nếu làm sai trức tiếp cuốn gói cút khỏi công ty cho tôi! - Tô Hàn gằn giọng nói vọng vào chiếc điện thoại. * * * End chap 4______
Bấm để xem Chap5: Lớp học siêu quậy và màn chào hỏi đặc biệt [Tô tổng mọi chuyện xử lí xong rồi! Bây giờ ngài chỉ cần đi nhận lớp nữa là được! Chúc ngài may mắn! Lớp 11a1 nổi tiếng là lớp thiên tài nhưng đồng thời cũng là lớp quậy phá nhất, đã thay giáo viên chủ nhiệm tổng cộng 34 lần tính thêm ngài là 35 lần đấy ạ!] Tút tút tút "Có chút thú vị! Tôi chỉ đi có 5 năm mà em năng động như vậy rồi à bảo bối! Lần này về em tạo cho tôi không ít kinh hỉ nha!" - Tô Hàn thầm nghĩ rồi vớ lấy chiếc áo khoác da trên ghế cầm chìa khóa mô tô bước ra ngoài. (Ảnh minh họa) Brum Brum. Chiếc mô tô nhanh chóng chạy ra khỏi khuôn viên của Tô trạch tiếp tục hướng đến Đại Học Bắc Kinh, Tô Hàn chạy xe như bay, tốc độ phải đến 120km/h làm những nơi hắn đi qua chỉ còn thấy những màn khói bụi dày đặc. * * * - Ê! Ngữ Yên tao nghe nói hôm nay lớp mình lại có giáo viên chủ nhiệm mới đó! Mày với Trần thiếu (Trần Bạch) tính xử lý tên này như nào! - Lưu Lan (Bạn thân Ngữ Yên) nói - Để rồi xem! Tao dám đảm bảo hắn ta không trụ nổi một tuần đâu! - Ngữ Yên cười nhạt nói. Nếu Tô Hàn nghe được cuộc nói chuyện này thì không biết hắn sẽ phản ứng như thế nào đây, là đau lòng mà khóc thét nói ' Bảo bối em dám sát phu' hay là cười nhạt ' Thú vị đấy bảo bối! Em chọc tức tôi rồi' Cộc Cộc Cộc Sau khi nhận lấy thời khóa biểu cùng sơ đồ phòng học, Tô hàn vẫn ung dung đút tay vào túi quần đi trên hành lang thưa vắng người (Giờ học nên ít người được phép ra khỏi lớp). Nhìn cái chậu nước màu xanh lam trên mép cánh cửa, Tô Hàn nở một nụ cười nhạt nhẽo ' Ấu trĩ!'rồi đưa chân đạp mạnh cánh cửa khiến cho kẻ xấu số ngồi gần cửa ra vào hứng trọn chậu nước vốn dĩ dành cho Tô Hàn. - Wow! Đẹp trai quá! Bạn mới hả tụi bây, trông chắc bằng tuổi bọn mình là cùng! - Nữ sinh A lên tiếng - Vẻ đẹp này làm cho tao rụng trứng! Honey ơi em muốn sinh con cho anh! - Nữ sinh B cũng không kém cạnh miệng sắp rớt hết nước dãi ra bàn, còn không ngừng lôi kéo nam sinh bên cạnh. * * *bla.. bla.. "Giống quá! Có phải anh không! Khuôn mặt, ánh mắt đều rất giống! Hàn ca ca bao giờ anh mới về bên em đây" - Ngữ Yên nhìn nam nhân trước mặt mà lòng lại nghĩ về quá khứ, hình ảnh hai đứa trẻ chơi cùng nhau, đứa bé nam yêu chiều vuốt tóc bé nữ, ôn nhu chăm sóc vết thương cho cô bé. Cộc Cộc Tô Hàn lấy trong cặp ra một hộp phấn mới rồi lấy một viên trong đó viết nhẹ lên mặt bảng, hắn nhìn sơ là biết phấn trên bàn kia đã bị lũ nhóc này giở trò rồi. Hai chữ Tô Hàn tuyệt đẹp hiện ra, nét chữ khéo léo tỉ mỉ đến kì lạ. - Tô Hàn! 16 tuổi! Giáo sư Oxfort loại hiếm! - Tô Hàn mở miệng giới thiệu sơ về bản thân nhưng ánh mắt cứ nhìn chằm chằm vào mỹ thiếu nữ đang trầm tư ở dưới. "Là Hàn ca ca sao! Tô Hàn, đến tên và giọng nói cũng giống! Là anh sao! Cuối cùng anh cũng chịu về rồi" Khóe mắt Ngữ Yên xuất hiện hai hàng lệ, bao nhớ nhung cứ thế đã ùa về - Tôi sẽ là giáo viên chủ nhiệm của các bạn trong những năm tới đây, cho đến khi các bạn ra trường! - Tô Hàn vừa nói vừa bước về phía nàng, rút cái khăn tay màu xanh lam lau nhẹ nước mắt trên mặt nàng nhẹ nhàng nói - Khóc xấu- Cả lớp đứng hình toàn tập, hôm nay tụi nó ra đường quên chưa uống thuốc nên bị ảo giác à, sao tự nhiên trùm trường lại khóc thế kia, đã thế còn cho nam nhân khác động vào người chứ. Rầm - Tên nhóc anh cũng chỉ bằng tuổi bọn tôi thì lấy tư cách gì mà dạy bọn tôi! Còn nữa Ngữ Yên là người của bồn thiếu gia đang theo đuổi, ngươi lấy cái tư cách gì mà chạm vào cô ấy! - Trần Bạch tức giận đập bàn, mặc dù hắn không thích Ngữ Yên chỉ đem Ngữ Yên ra làm lá chắc bảo vệ cho Trần Dung nhưng hắn thật sự khó chịu khi thấy tên nhóc trước mặt chạm vào "người của hắn" - Ồ! Thế hả! Tư cách dạy đám rác rưởi mấy người thì tôi có thừa! Còn tư cách chạm vào cô ấy thì sao lại không nhỉ! - Tô Hàn nhếch miệng cười rồi kéo Ngữ Yên vào lòng, vỗ vỡ lưng an ủi. Bặp. Trần Bạch không tự chủ được bản thân muốn vung tay đấm vào mặt tên nhóc ngông cuồng kia nhưng bị hắn nhanh chóng bắt được - Muốn đánh lén ư? Ngươi còn non và xanh lắm! Tiếc này lớp tự học! Ngữ Ngữ đi theo anh! - Tô Hàn buông tay Trần Bạch rồi nắm tay Ngữ Yên dắt đi, bỏ lại là khuôn mặt tức tối của Trần Bạch cùng hầu hết những khuôn mặt giận dữ của hầu hết học sinh trong lớp. Ai lại không tức khi đường đường là lớp thiên tài lại bị gọi là rác rưởi cơ chứ, nhưng không ai để ý đến khuôn mặt của một nữ sinh hiện lên một nét thú vị, giống như là ' Chàng trai ngươi đã thành công thu hút sự chú ý của ta' (Ngữ Yên-16 tuổi) (Trần Dung- nữ chủ 16 tuổi) (Trần Bạch-nam chủ 16 tuổi) * * * End chap 5_________________