Sưu Tầm Thơ Về Hoa Phượng

Thảo luận trong 'Thơ Ca' bắt đầu bởi Duy Mỹ, 1 Tháng chín 2020.

  1. Duy Mỹ

    Bài viết:
    12
    Mỗi khi hè sắp đến, lòng tôi lại nôn nao nhìn ra cây phượng già ở góc sân trường. Cánh phượng hồng đung đưa theo làn gió, báo hiệu lại một năm học nữa đã trôi qua. Hoa phượng như người bạn thân tri kỷ, luôn gắn bó, chở che cho từng lớp học sinh. Có lẽ, sau này khi đã rời xa mái trường thân yêu, hình ảnh cây phượng cằn cỗi, to lớn, luôn dịu hiền tỏa bóng mát cho học sinh vào mỗi giờ ra chơi sẽ luôn sống mãi và in sâu trong tận đáy lòng thầm kính của tôi lẫn tất cả mọi người.

    1. CÓ MỘT TÌNH YÊU NHƯ THẾ

    THƠ: VÂN ANH

    Tháng năm về rợp trời hoa Phượng đỏ

    Ve râm ran, nắng gió đến xao lòng

    Em gom nhớ, thương khung trời kỷ niệm

    Những đêm trường anh khắc khoải vọng trông!

    Hình như vẫn vòng tay ghì ôm xiết

    Bến tương tư nhiệt huyết trỗi cồn cào

    "Em khờ khạo hay giả vờ không biết

    Để thân gầy anh vất vưởng lao đao?"

    Bao lời ngỏ, bao lần anh trách cứ

    Em thờ ơ, tư lự tránh trả lời

    Và cứ thế, mùa về, đi.. mùa lỡ

    Phiến môi trầm chờ đợi khát hôn môi!

    Bằng lăng tím rụng đầy góc đơn côi

    Quán trà xanh, chỗ ngồi anh đã nhận

    Chỉ mình anh mỗi chiều về thơ thẩn

    Khẽ mỉm cười, anh dặn ghế "chờ em!"

    Phố quá quen, khoảng leo lét loang đèn

    Bước chênh vênh giẫm tàn lá rụng

    Bốn mùa thương, mối tình nồng còn vững

    Anh có chờ, vẫn dáng đứng hanh hao?

    2. TÌNH KHÚC THÁNG NĂM

    THƠ: LÊ HƯƠNG

    Anh có về mùa phượng tuổi mười lăm

    Tuổi trăng tròn hai đứa mình chung bước

    Những rung cảm ngây ngô bồng bột

    Giấu vào tim sao vẫn cứ mãi rung..

    Anh có về trường cũ tháng năm

    Nghe tiếng ve kêu bản tình ca khắc khoải

    Cánh phượng ép vào tim vẫn còn giữ mãi

    Nét chữ ngượng ngùng trên lưu bút ngày xanh.

    Rung động đầu đời em trao trọn cho anh

    Năm tháng qua đi có ai ngờ sống dậy

    Tình yêu học trò trong trắng trong thủa ấy

    Anh có về viết tiếp bản tình xưa..

    3. CÁNH PHƯỢNG HỒNG CỦA TÔI

    THƠ: VĂN LIÊM

    Tôi tìm về với ký ức tuổi thơ

    Nghe rạo rực sắc màu hoa Phượng đỏ

    Vạt nắng rọi góc sân trường ngày đó

    Cánh Phượng hồng trong gió bay bay..

    Nhặt cánh Phượng hồng ấp ủ trong tay

    Rồi cẩn thận ép vào trong trang sách

    Tuổi học trò những phút giây ngây ngất

    Thấy mềm lòng với cánh Phượng mong manh.

    Tốt nghiệp rồi, tôi lên đường tòng quân

    Cánh Phượng đỏ vẫn bồi hồi e ấp

    Trong cuốn sổ của một thời đi học

    Luôn bên mình nâng bước hành quân..

    Trở lại mái trường, thăm lại góc sân

    Cánh Phượng mỏng vẫn nồng nàn cháy đỏ

    Sống lại tuổi học trò ngây ngô ngày đó

    Ôm cánh Phượng vào lòng

    Cánh Phượng mỏng của tôi.

    4. GIỮ HẠ

    THƠ: MINH TƯỜNG

    Xin em giữ mãi khung trời mùa hạ

    Để phượng đừng phai nhạt sắc hồng

    Mai mốt anh về ươm giọt nắng

    Cho cành phượng thắm trổ thêm bông

    Này em! Tay giữ sao lơ đãng..

    Ngơ ngác hạ tìm chẳng thấy em

    Giọt nắng sân trường tan tác rụng

    Làm hoa phượng đỏ héo bên thềm

    Hạ đang hờn dỗi đòi anh trả

    Những chuỗi ngày xưa rất ngọc ngà

    Anh sợ hạ buồn đi vội vã

    Như đời vội vã chuyến đi xa

    Sao em không giữ khung trời hạ?

    Để phượng đừng phai nhạt sắc hồng

    Màu áo học trò, khung cửa lớp

    Hồn anh lưu luyến những hoài mong..

    5. PHƯỢNG HỒNG

    THƠ: QUỐC PHƯƠNG

    Cánh phượng hồng.. còn ép hoài trang vở

    Mỗi hè về.. nỗi nhớ lại miên man

    Tuổi thanh xuân.. lời thương ấy nồng nàn

    Những kỷ niệm.. vãn ngập tràn rung động

    Nhớ ánh mắt.. nhìn nhau đầy thơ mộng

    Tay đan tay.. sức sống cứ trào dâng

    Hỏi vì sao.. lòng dạ thấy nâng nâng

    Trống lòng ngực.. dồn tầng mây thổn thức

    Cánh phượng thắm.. trang giấy thơm mùi mực

    Đã bao ngày.. vẫn rạo rực tình nồng

    Xa xôi ơi.. mình có nhớ hay không

    Vòng tay ấm.. giữa trời đông trở lạnh

    Ngượng ngùng lắm.. khi hừng đông mưa tạnh

    Vẫn ngả đầu.. bên cạnh với vòng tay

    Cánh phượng hồng.. trang giấy trắng hôm nay

    Là kỷ niệm.. của ngày đầu còn giữ

    Dẫu vẫn biết.. chỉ là trong quá khứ

    Nhưng tình hồng.. và nghĩa cử ái ân

    Trong tình yêu.. dù chỉ đến một lần

    Còn nhớ mãi.. như người thân còn đó.

    6. XA RỒI PHƯỢNG ƠI

    THƠ: QUI PHI HOANG

    Góc sân trường lập lòe hoa phượng đỏ

    Hạ đến rồi hối hả những mùa thi

    Áo dài ơi còn vương vấn điều gì

    Để tiếng ve cứ nghẹn ngào nức nở.

    Tiếng trống trường sao bỗng như dang dở

    Có phải chăng chẳng muốn nói chia tay

    Nào ai nỡ rời xa những tháng ngày

    Dòng mực tím nghiêng nghiêng trang giấy trắng.

    Tuổi học trò như hoa dào dạt nắng

    Xé vần thơ để tinh nghịch hồn nhiên

    Thiếu nữ trăng non lung linh ánh mắt huyền

    Trai mới lớn dấu con tim khờ khạo.

    Nắng tâm hồn cứ tung tăng đi dạo

    Để nuôi nấng bao hoài bão khát khao

    Tương lai mở em hồi hộp bước vào

    Đành xa nhé những mùa hoa phượng vĩ.

    7. PHƯỢNG

    THƠ: NGUYEN MINH

    Xa trường rồi. Bỏ lại chùm hoa phượng

    Cứ sang hè lại nở thắm trên cành

    Như trách hờn như nhắc khéo về anh

    Trái tim kia biết bao lần khờ dại.

    Tuổi phượng hồng mình qua đi mãi mãi

    Thời gian nào có cho ta làm lại

    Nhưng mùa sang cứ cây đời kết trái

    Để tim hồng. Lưu luyến mãi thủa xưa.
     
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...