Từ lâu ánh trăng đã là đề tài bất hủ của kho tàng thơ ca ở trong và ngoài nước. Vì thế đã có vô số thi sĩ tài ba ở nhiều quốc gia khác nhau viết về ánh trăng. Tuy giọng thơ có chút man mác buồn nhưng ý thơ lại vô cùng lãng mạn, vô tình truyền đến cho các độc giả của các thi nhân ấy này một nỗi niềm bâng khuâng và xao xuyến đến tràn trề. Và cứ như thế thơ về ánh trăng lại được lưu truyền qua dòng chảy thời gian đến muôn vạn đời sau. 1. TĨNH DẠ TƯ THƠ: LÝ BẠCH Sàng tiền khán minh nguyệt Nghi thị địa thượng sương. Cử đầu vọng minh nguyệt, Đê đầu tư cố hương. DỊCH THƠ: TƯƠNG NHƯ Đầu giường ánh trăng rọi, Mặt đất như phủ sương. Ngẩng đầu nhìn trăng sáng, Đê đầu tư cố hương. 2. NGUYỆT HẠ ĐỘC CHƯỚC THƠ: LÝ BẠCH Hoa gian nhất hồ tửu, Độc chước vô tương thân. Cử bôi yêu minh nguyệt, Đối ảnh thành tam thân. Nguyệt ký bất giải ẩm, Ảnh đồ tùy ngã thân. Tạm bạn nguyệt tương ảnh, Hành lạc tu cập xuân. Ngã ca nguyệt bồi hồi; Ngã vũ ảnh linh loạn. Tỉnh thì đồng giao hoan, Túy hậu các phân tán. Vĩnh kết vô tình du, Tương kỳ diễu Vân Hán. DỊCH THƠ: TƯƠNG NHƯ Có rượu không có bạn, Một mình chuốc dưới hoa. Cất chén mời Trăng sáng, Mình với Bóng là ba. Trăng đã không biết uống, Bóng chỉ quấn theo ta. Tạm cùng Trăng với Bóng, Chơi xuân cho kịp mà! Ta hát, Trăng bồi hồi, Ta múa, Bóng rối loạn. Lúc tỉnh cùng nhau vui, Say rồi đều phân tán. Gắn bó cuộc vong tình, Hẹn nhau tít Vân Hán. 3. PHONG KIỀU DẠ BẠC THƠ: TRƯƠNG KẾ Nguyệt lạc ô đề sương mãn thiên Giang phong ngư hỏa đối sầu miên Cô Tô hành ngoại Hàn San tự Dạ bán chung thanh đáo khách thuyền. DỊCH THƠ: NGUYỄN HÀM NINH Trăng tà chiếc quạ kêu sương Lửa chài cây bến sầu vương giấc hồ Thuyền ai đậu bến Cô Tô Nửa đem nghe tiếng chuông chùa Hàn San. 4. TẠI HOÀNG HẠC LÂU TIỄN MẠNH HẠO NHIÊN Đ I QUẢNG LĂNG THƠ: LÝ BẠCH Hoàng Hạc lâu tống Mạnh Hạo Nhiên chi Quảng Lăng Cố nhân tây từ Hoàng Hạc lâu, Yên hoa tam nguyệt há Dương Châu. Cô phàm viễn ảnh bích không tận, Duy kiến Trường Giang thiên tế lưu. DỊCH THƠ: NGÔ TẤT TỐ Bạn từ lầu Hạc lên đường Giữa mùa hoa khói, châu Dương xuôi dòng. Bóng buồm khuất bầu không, Trông theo chỉ thấy dòng sông bên trời. 5. NGUYỆT DẠ THƠ: ĐỖ PHỦ Kim dạ Phu Châu nguyệt, Khuê trung chỉ độc khan. Dao liên tiểu nhi nữ, Vị giải ức Trường An. Hương vụ vân hoàn thấp, Thanh huy ngọc tý hàn. Hà thì ỷ hư hoảng, Song chiếu lệ ngân can? DỊCH THƠ: TẢN ĐÀ Châu Phu này lúc trăng soi, Buồng the đêm vắng riêng coi một mình. Đoái thương thơ dại đầu xanh, Tràng An chưa biết mang tình nhớ nhau. Sương sa thơm ướt mái đầu, Cánh tay ngọc trắng lạnh màu sáng trong. Bao giờ tựa bức màn không, Gương soi chung bóng lệ dòng dòng khô. 6. UỐNG TRĂNG THƠ: HÀN MẶC TỬ Ta căm với tiếng reo khô Ta buồn với liễu bên hồ ngẩn ngơ Ngông cuồng đi hái vần thơ Yêu đương, rót nước để chờ trăng lên Bóng Hằng trong chén nằm nghiêng Lả lơi, tắm mát, làm duyên gợi tình Sóng xao mặt nước rung rinh Lòng ta khát miếng chung tình từ lâu Uống đi cho đỡ khô hầu Uống đi cho bớt nỗi sầu mênh mang Có ai nuốt ảnh trăng vàng Có ai nuốt cả bóng nàng Tiên Nga Đã thèm cái giấc mơ hoa. 7. VỌNG NGUYỆT THƠ: HỒ CHÍ MINH Ngục trung vô tửu diệc vô hoa Đối thử lương tiêu nại nhược hà? Nhân hướng song tiền khán minh nguyệt, Nguyệt tiền song khích khán thi gia. DỊCH THƠ:. Trong tù không rượu cũng không hoa Cảnh đẹp đêm nay khó hững hờ Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ.