Ngày xửa ngày xưa, có một gia đình ông thợ săn nọ gồm có hai vợ chồng và một cô con gái tên là Mai. Cô con gái được tính nết ngoan ngoãn, hiền lành của mẹ cô và học được cả tài săn bắn, võ nghệ của cha mình nên rất được mọi người yêu quý. Hàng ngày, cô vẫn thường đi cùng cha mình lên rừng để cùng săn bắt thú, về nhà vẫn phụ mẹ việc nhà, cuộc sống gia đình cô gái hết sức đầm ấm, vui vẻ. Nhưng một thời gian sau, khu vực làng cô ở bỗng xuất hiện nhiều loài thú dữ thường lui tới sinh sống, chúng thường xuyên lui tới quấy nhiễu đời sống dân làng khiến mọi người rất lo lắng. Tìm hiểu ra mới biết gần đây trong vùng xuất hiện một con báo đã thành tinh, nó không biế từ đâu tới nhưng luôn xua đuổi các loài vật khác, thậm chí con người cũng đã bị nó bắt đi khá nhiều. Biết tin, hai cha con thợ săn liền thống nhất cùng nhau lên đường diệt con quái thú, giúp đỡ dân làng. Mặc cho bà mẹ can ngăn, Mai vẫn quyết xin đi cùng cha để được trợ giúp và học hỏi thêm, cha cô cũng biết ý nên cũng đồng ý. Vậy là tờ mờ sáng ngày hôm sau, hai cha con cùng nhau chuẩn bị đồ đạc, khí giới vào rừng. Hai cha con đi được mấy ngày trời không có tin tức gì, mọi người trong làng đều lo lắng thì bỗng một hôm có một người chạy về báo tin hai cha con đã diệt trừ thành công con quái thú. Mọi người mừng rỡ ra xem tận mắt loài vật đã gây bao kinh hãi cho dân làng, đồng thời không ngừng tán dương, cảm tạ tấm lòng nghĩa hiệp của hai cha con thợ săn. Sau khi diệt trừ con quái thú, cuộc sống gia đình ông lão thợ săn cũng yên ổn được mấy năm, chỉ có điều ông cũng già yếu đi nhiều, còn cô con gái cũng đã trưởng thành hơn, võ nghệ và sức khỏe đều không kém cha cô khi xưa. Bỗng một ngày nọ, trong vùng lại xuất hiện một con trằn tinh khổng lồ, nó thường thoắt ẩn, thoắt hiện, giết hại không biết bao nhiêu người, rất nhiều hộ gia đình đã phải bỏ nhà đi vì lo sợ, lúc này, mọi người lại tới xin giúp đỡ của hai cha con thợ săn. Tuy sức khỏe không còn được như xưa nhưng ông lão vẫn vui vẻ nhận lời, vậy là hai cha con lại khăn gói chuẩn bị lên đường tìm diệt con trằn tinh. Bà mẹ thấy con gái yêu của mình đến tuổi lấy chồng mà không được yên ổn như những người con gái khác thì rất buồn, bèn may cho con một chiếc áo màu vàng tươi rất đẹp, trao cho cô trước khi đi và mong cha con mọi sự được bình an. Hai cha con đi mất mấy ngày mới tìm ra nơi ở của con trằn tinh, quả thật nó ghê gớm hơn con báo tinh khi xưa hai cha con đã đánh bái rất nhiều. Không chỉ tinh ranh, nó còn rất nhanh và mạnh. Sau cả một ngày chiến đấu, người cha đã không còn dẻo dai nên để sơ hở và bị nó quật ngã, Mai thấy vậy thì như sôi máu lên, cô vùng dậy và dùng toàn bộ sức lực để tiêu diệt con quái, tuy giết được nó rồi nhưng cô gái không may đã bị nó cắn trúng người, chất độc của nó khiến cô không còn đứng vững được nữa. Tuy hai cha con đã thành công trong việc bảo vệ làng quê nhưng lại đều phải hi sinh tính mạng của mình, điều này đã cảm động tới trời xanh. Vì vậy, Ngọc Hoàng mỗi năm đều cho phép Mai được về nhà với mẹ trong chín ngày, từ ngày 28 tháng chạp cho tới hết mùng 6 tết để mẹ con đường đoàn tụ, và lần nào về, Mai cũng đều mặc chiếc áo màu vàng mà mẹ cô đã trao cho cô trước khi lên đường. Sau này, khi mẹ cô mất đi, cô gái cũng không còn quay trở lại dương gian nữa mà hóa thân thành một cây hoa màu vàng rất đẹp, thường nở vào dịp tết mà dân gian hay gọi là hoa Mai hay là hoa Mai vàng. Đó là toàn bộ sự tích về hoa mai , một câu chuyện hay và rất cảm động, qua đó giúp chúng ta phần nào hiểu thêm về tập tục văn hóa dân gian, cũng như ý nghĩa sâu xa của những giá trị văn hóa đó. Nền văn hóa đã có từ thời xa xưa, còn lại duy trì và phát triển nó đúng theo giá trị truyền thống là công việc mà chúng ta cần phải gánh vác.