Phủ áo rêu đầy từng lời nói nơi cửa phật Vội vàng sớm hôm mà xuân chợt tắt Chậm bước thông thả rồi cứ mong thế nhân sẽ thay đổi Ngần ngại bâng khuâng đi đến trời nao Lặng ngắm mây ngàn rồi nhìn bóng trăng trải dài Chẳng hỏi gió sương chẳng nghe nỗi đau Đợi bóng đêm về tìm cánh hoa, tay áo nóng như lửa Lầm lạc bâng khuâng không chốn trở về Ngủ vùi nơi Phạn âm cùng chuông cổ ấy Nơi hắn chiêm bao phủ sương tóc khi già [ĐK1] Chầm chậm lắng nghe tiếng kinh luân linh thiêng này Mài mực trên nghiên rồi chạm bút không ngừng chép Dụ hoặc hâm nóng tại chân phật ai ố trăm bề Cớ gì đến rồi đi [ĐK2] Phật Đà lắng nghe, nhìn nhân thế bao nhiêu sầu Phật Đà khoan dung từ bi, tĩnh tâm, thứ tha Một đời soi bóng hồng như người, thấm hương áo nồng Cứ lặng đến lặng đi [Outro]Y đù qua hí to rì đe dà ma ni kí Khu nà da mà ni a dá khà si ná a lù kha A ỳ dà ka sí qua dù mê đề ki mi wó Ê ì e nì i ne mú là sề ru Yoru wa hitori de yama ni iku na (Đêm xuống thì chớ lên núi một mình) Ya ma ni ayakashi ga arukara (Trên núi có yêu tăng đã hóa thành kinh luân) Ayakashi wa yume de kimi wo (Ban ngày chớ lên núi một mình) E ien ni nemuraseru (Yêu tăng sẽ khiến người chìm vào giấc mộng cho đến chết)