Bài hát: Sinh Động (栩栩) (OST Tam Thiên Nha Sát) Nguyên xướng: Hoàng Thi Phù (黄诗扶) Lời Việt: Lạc Diệp, Viễn Viễn Cover lời Việt: Viễn Viễn Lyric: Những cánh hoa tuôn rơi ở nơi trời ấy quạnh hiu Giống tiếng gió phiêu bạt ở nơi đâu mà đến Muốn đưa tay chạm duyên phận tình xưa hóa tàn tro hồi ức năm nào Ngàn yêu thương ngày xưa thoáng chốc mà lướt vội Héo hắt với cô đơn rồi linh hồn ai rớt vài mảnh vỡ Là mảnh hồi ức tan biến trong ca từ ấy Càng thêm nhớ nhung ta càng lặng lẽ đáp lời Giờ thì ngây thơ xưa kia không còn Lại loang lổ trong mộng kia vẽ ra chính ta khác trong thực tế Ngày sau đi tới Có bóng ai chẳng nơi về thành làn khói sương trôi Vòng xoay cừu ân chẳng rõ Làm sao mà chốt hạ lựa chọn ấy Như khách đi qua đường tình duyên ấy, lại vội vàng Đem giá sự giá băng cháy nồng trao lại cho ta Lòng yên vui như hồi trước Cần nơi ấy trông phải sinh động Giữa cô đơn lại khép mình vào sâu trong một góc tối Sao trông như ngọn lửa cháy tan thành tro Càng thương nhớ nhưng càng lặng câm chẳng nói chi Cứ thế đến lúc ta phải ly biệt Làm sao tránh được mệnh thiên an bài ta đành xoay vần theo đó Ngày sau đi tới Có bóng ai chẳng nơi về thành làn khói sương trôi Vòng xoay cừu ân chẳng rõ Làm sao mà chốt hạ lựa chọn ấy Như khách đi qua đường tình duyên ấy, lại vội vàng Đem sự giá băng cháy nồng trao lại cho ta Lòng yên vui như hồi trước Cần nơi ấy trông phải chân thật Ngày sau đi tới Có bóng ai chẳng nơi về thành làn khói sương trôi Bỏ qua sự mê mang kia Nhận ra trong mắt là sóng biển xa Ta muốn ngắm cùng người hoa khai và hoa rơi Mà chẳng thấy bóng dáng của người quay trở về Liệu ta có thể hình dung Ở đáy mắt của người sinh động Liệu ta có thể hình dung Ở đáy mắt của người sinh động