[Độc thoại] "What will become of me from now on? After some time, I stopped thinking about that. Maybe I forgot... how to think at all... Nothing changes anymore. This world that belongs only to me, each and every day, continues on. But I’m not lonely. It doesn’t bother me at all." Shelter [Nhạc] I could never find the right way to tell you. Have you noticed I’ve been gone? Cause I left behind the home that you made me But I will carry it along Mm it’s a long way forward So trust in me I’ll give them shelter like you’ve done for me And I know I’m not alone You’ll be watching over us Until you’re gone [Nhạc] When I’m order I’ll be silent beside you I know that words won’t be enough And they won’t need to know our names or our faces But they will carry on for us Mm it’s a long way forward So trust in me I’ll give them shelter like you’ve done for me And I know I’m not alone You’ll be watching over us Until you’re gone [Nhạc] Mm it’s a long way forward So trust in me I’ll give them shelter like you’ve done for me And I know I’m not alone You’ll be watching over us Until... [Nhạc + Độc thoại] "Even if those memories make me sad, I’ve got to go forward, believing in the future. Even when I realize my loneliness, and am about to lose all hope, those memories make me stronger. I’m not alone... because of you." [Lá thư] “Đến Rin. Từ: Cha Quãng thời gian còn lại sau khi con sinh ra quá ít ỏi. Cha không biết mình phải dành bao nhiêu tình thương để nuôi dạy con nên người sau khi mẹ con mất... Nhưng nụ cười của con đã giúp cha vững bước. [^_^] Cha rất muốn đi cùng con nhưng cha không thể. Cha muốn con hãy quên đi mọi thứ và bước tiếp... cha biết con sẽ ổn thôi. Nhưng con sẽ trở nên cô đơn và nhớ lại mọi chuyện. Cha biết rằng con sẽ lớn lên thật mạnh mẽ, và đọc được bức thư này vào một ngày nào đó. Cha ước cha có thể dành nhiều thời gian hơn bên con. Cha xin lỗi. Lúc ấy con còn quá nhỏ, quá nhỏ để có thể hiểu được mọi thứ xung quanh. Nên con hãy để cha nhắc lại... Những lời cuối cùng của cha đến con.”