Truyện Ngắn Sếp Ơi, Ăn Tết Cùng Tôi Nhé Tác giả: Hoa Cốt Đóa Nhi * * * Sáng nay trời se se lạnh, cái lạnh miền nam chả là gì so với các vùng khác, nhưng đối với tôi nó đã là lạnh rồi, khoác chiếc áo ấm dày cọm trên người tôi vừa đi vô công ty vừa nghêu ngao hát bài mùa đông không lạnh, trong lòng vui phơi phới vì hôm nay là ngày cuối cùng đi làm trong năm, bắt đầu ngày mai chúng tôi được về quê đón tết cùng gia đình rồi, thời tiết này làm tôi nhớ tới năm ngoái.. Năm đó, do tình hình dịch bệnh còn căng thẳng ở một số vùng trên lãnh thổ nước ta, mà cái tết cũng hạn chế hơn nhiều, gia đình tôi cũng lục đục dọn nhà đón tết từ hôm hai mươi tháng chạp, vô công ty làm những ngày cuối năm không khí rộn ràng hơn hẳn, văn phòng tôi cười cười nói nói, báo cáo cuối năm làm cũng không nhiều, rảnh rỗi là tám chuyện, sếp tôi cũng không nói gì, còn cười cười lắng nghe, sếp tôi là người Trung Quốc, qua Việt Nam làm được ba năm, gặp ngay thời gian xảy ra dịch covid trên toàn thế giới, nên sếp tôi cũng không được du lịch nhiều để khám phá quốc gia xinh đẹp này, lại còn tình hình kiểm soát dịch bệnh căng thẳng nên hai năm rồi sếp cũng không về nước thăm gia đình. Chúng tôi nhìn thấy sếp mà thương, được cái ông ấy học tiếng Việt rất giỏi, mới qua sáu tháng đã không cần phiên dịch nữa, đến nay thì ổng rành quá rồi, còn biết nói đùa, nói láy từ, còn thường dùng từ địa phương, từ "hot trend" của giới trẻ, thật ngưỡng mộ tài năng và trí thông minh của ông ấy. Văn phòng còn nhộn nhịp hơn khi bàn đến chuyện nhà cửa, bánh mứt, hỏi nhau rôm rã chuyện dưa hành mắm muối, bánh chưng bánh dày.. thỉnh thoảng sếp tôi lại hỏi một số thắc mắc của ông ấy, chúng tôi vừa giải thích vừa tìm hình ảnh cho ông ấy xem, ông ấy đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác, thì ra năm vừa qua ông ấy chỉ ở kí túc xá trong công ty đón tết cùng các đồng nghiệp khác chứ cũng không đi đâu nên không biết tết truyền thống của người Việt là như thế nào, chúng tôi nhìn nhau rồi nhìn sếphỏi: "Năm nay Sếp đón tết cùng gia đình chúng tôi nhé, nhà cúng tôi cách nhau không xa, nhà chúng tôi chỉ cách nhau vài con đường, vài cây cầu nên sếp có thể sang từng nhà luôn cho vui", sếp gật đầu trong sự hân hoan vui mừng hưởng ứng nhiệt liệt. Và năm đó là năm đáng nhớ của chúng tôi, của sếp. Ba mươi tết, sếp cùng bạn gái là người Đài Loan, hai người chỉ mới quen khi làm việc cùng nhau trong công ty, xuống nhà tôi chơi, tôi bảo đêm nay giao thừa sếp và chị Ivory cứ ở lại đây cho hết tết luôn cũng được, bà tôi, ba mẹ tôi cùng các thành viên trong gia đình hơn hai mươi người liên tục chào đón, nhiệt tình mời mọc, không khí rộn ràng, náo nhiệt cả lên, nhìn mặt sếp và chị thấy sự cảm động thể hiện rõ rệt, đôi mắt vui đến nỗi muốn rưng rưng. Tôi dẫn sếp và chị đi tham quan nhà tôi. Nhà tôi là căn nhà cũ ba gian, phía trước có ba cửa gỗ, một cột cửa là để hai chậu hoa vạn thọ, ở giữa là bàn thờ tổ tiên kiêm luôn phòng tiếp đãi khách, bên hông trái bày bộ ngựa (bộ ghế chỉ là một cái phảng như cái giường) để các bà các dì ngồi ăn bánh uống nước, bên hông phải để một cái giường tre rất to, nếu có khách thường chúng tôi sẽ cho khách ngủ lại trên chiếc giường này, có hai lối cửa dẫn vào buồng trong, nơi đó để hai cái giường hai bên, tủ quần áo ở giữa, kế tiếp là hai phòng ngủ, ra phía sau là nhà bếp rất rộng, rồi tới bồ lúa to, nhà tôi còn có thêm một gian bếp phía sau gần mé mương để nấu bếp củi, mắc nhiều võng để nghỉ ngơi và một bộ bàn tròn để ăn cơm. Tuốt ngoài sau là hàng dừa bao quanh đám ruộng, sếp thấy nhà tôi rộng quá, bảo nhà tôi quá giàu, quá thoải mái, bên Trung Quốc, sếp tôi ở chung cư trên thành phố, ở quê không có việc làm nên lâu rồi cả gia đình cũng chẳng về, nghe sếp nói mà tôi thấy chạnh lòng thay, tôi mà phải xa quê chắc khóc thét, đi đâu đi chứ tết cũng muốn về nhà, nơi có bà, có ba có mẹ, có hàng xóm láng giềng, có kí ức tuổi thơ, có tất cả cuộc đời của bao thế hệ nhà tôi. Bởi vậy tôi thấy thương sếp và chị hơn. Bà, mẹ, và mấy dì của tôi đang tập trung gói bánh tét ở gian nhà bên hông, năm nay chúng tôi gói ba mươi cái nhân đậu thịt, ba mươi cái nhân chuối, làm nhiều cũng đẻ chia cho họ hàng, xóm giềng chứ nhà tôi ăn gì hết, đem tặng gọi là lộc đầu năm, tôi dẫn sếp và chị ra phía sau nhà, nơi gần đám ruộng, chúng tôi đã dựng chòi trại để tối ngồi canh bếp lửa nấu bánh, rồi bày dọn mâm thịt nướng, lẩu để đón khoảng khắc giao thừa thiêng liêng. Bánh mứt nhà tôi làm đã đầy đủ, nào mứt dừa non, mứt me, mứt chuối, mứt gừng, mứt hạt sen, chỉ mua thêm hạt dưa, hạt bí. Dưa cải chua năm nào mẹ tôi cũng làm cả khạp, sếp tôi ngạc nhiên hỏi sao làm nhiều, tôi bảo mấy ngày tết ăn cho đỡ ngán, với lại sẽ hết sạch nhanh thôi, không nhiều đâu sếp ơi. Rồi thêm dưa hành, dưa kiệu, lỗ tai heo chua ngọt, thịt ba rọi ngâm nước mắm, mottj nồi thịt kho hột vịt to đùng, năm nay biết có khách nên mẹ tôi làm thêm món thịt đông, dưa món và gói hai cái bánh chưng để sếp tôi thưởng thức hương vị tết miền bắc. Chúng tôi mua hai mươi trái dưa hấu, chưng lên tám trái, còn lại để xẻ ăn dần. Mâm ngủ quả thì có mãng cầu, trái dừa non, đu đủ vàng, thêm quả xoài xanh, vậy là thành "cầu vừa đủ xài rồi". Tối đêm giao thừa năm đó và những ngày mùng, sếp tôi cùng đón thời khắc năm mới với gia đình chúng tôi, một cái tết trọn vẹn, ấm no, đủ đầy, không chỉ về vật chất và còn về sự gắn kết giữa mọi người với nhau, dù tình hình dịch vẫn phải đảm bảo khoảng cách, nhưng giữa những người trong gia đình tôi với nhau, giữa mọi người thân của tôi và sếp, giữa chúng tôi với hàng xóm, giữa sếp và nhân viên.. hầu như không còn khoảng cách nào, chúng tôi đã hòa quyên với nhau trong không khí tết cổ truyền của dân tộc. Năm nay, thời tiết trở lạnh hơn năm ngoái, nhưng tôi vẫn thấy ấm áp vì sắp được về với bà, với ba mẹ, với quê hương của mình. Tôi hỏi nhỏ "năm nay sếp ăn tết ở nhà tôi nữa nhé, rồi đi qua nhà hàng xóm, qua nhà mấy đồng nghiệp giống như năm ngoái vậy đó" sếp cười "Năm ngoái rất vui, rất hạnh phúc và ấm áp, sếp sẽ không bao giờ quên kỉ niệm đó, hình ảnh về mọi thứ vẫn luôn hiện diện ở trong đầu, nhưng năm nay sếp được về nhà rồi, sếp còn thu xếp chuẩn bị cho đám cưới với Ivory nữa" chúng tôi đồng loạt cười ồ lên, mừng cho sếp, thế là cả văn phòng lại nhao nhao lên, mong là năm nay sếp tôi sẽ ngập tràn niềm vui, ngập tràn hạnh phúc. Tết là thời điểm để quay về nơi được gọi là quê hương sếp nhỉ, đời người đôi khi chỉ cần điều đơn giản để sống luôn được mĩm cười, thế thôi. - Hết -