Tập thơ: Say anh. Tác giả : Đặng Châu. Link thảo luận : "Yêu đương đi rồi chia ly. Gió mang mây đến rồi cũng đi." #1 "Hoa trong gió, hoa bay. Em trong anh, em say." Nói anh là ánh dương, Mang đến một thiên đường. Xuân qua xuân về xuân lại lại, Tâm can đã ngập tương tư ai? Nhớ chuyện cũ của Trúc Anh Đài, Hồng nhan yêu chàng Lưu mãi. Khi nào trong tim chưa thanh tịnh. Trong tâm ca mãi khúc điêu linh. Gió xuân thổi, mây trắng. Vương vấn mãi hoa bằng lăng. Nhớ người tận phương xa. Khắc cốt ghi tâm ngày qua. Long Khánh, ngày 28/10/2018.
#2 Biển kia cứ mênh mông màu xanh sẫm Trông thật đáng sợ làm sao! Nhưng đừng lo vì bé không cô đơn Có gió là bạn Có sóng là bè Phải chăng bé là gió,còn kia là sóng? Gió nổi sóng dạt Sóng gió sẽ mãi bên nhau Cho dù người đời có chê cười Cho dù thế gian có ruồng bỏ Chỉ cần có sóng dạt đi Chỉ cần có gió thổi xa Những ước mơ kia vẫn cứ mãi bên bé Chờ khi bé thật sự tìm thấy niềm vui Rồi những bọt biển cứ làm bé khóc Biển mặn quá, như nước mắt ai? Rồi cát bụi theo gió mà bỏ đi Bé úp mặt mà khóc âm thầm Lúc đó bé mới biết bao ước mơ xa Đó chỉ là một ước mơ nhỏ. Chờ khi bé là gió, gió là một công chúa nhỏ Chờ ai đó là sóng, sóng là một hoàng tử Đến bên bé để giấc mơ thành hiện thực Để đưa bé đến lâu đài những ước mơ Bé ước bé không lớn Không muốn làm người lớn Không phải xa bao ký ức tuổi thơ Không phải đau vì một điều nhỏ chi Bạn bè cũng lớn, mỗi đứa một phương Bé chợt tỉnh… Phải chăng bao tháng ngày qua chỉ là một giấc mơ bé nhỏ?
#3 Tìm bóng hình anh đâu, Trên phố huyện u sầu? Từng ngày tỉnh ban mai, Mong ước không xa rời. Nói chín bốn hai không, "Chính là yêu anh" đó. Anh không để trong lòng, Để lời yêu theo gió. Đến ngày anh nói rằng, Rằng anh đã yêu em. Cũng là đêm khuyết trăng. Xa người cũng êm đềm. Có những ngày trời xanh, Gió thu vẫn trong lành, Nhớ một người đã xa, Chỉ là em say anh! Long Khánh, ngày 7/11/2018.
#4 Khắc cốt và ghi tâm, Nhớ từng lời anh nói, Mình em vẫn âm thầm, Mong với anh thành đôi. Miền Bắc và Miền Nam, Trầm ấm và ngọt ngào, Cũng đều là người phàm, Ai thoát tiếng yêu nào? Mà anh có nhớ lấy, Những lời anh để lại, Rồi riêng em ôm lấy, Dù biết chẳng là mãi. Trời vẫn màu xanh trong, Thương anh giữ trong lòng. Chỉ sợ ai thấy anh, Xóa nhòa trong giá lạnh. Và chỉ muốn gặp anh, Rồi chỉ muốn ôm anh, Trong cơn say của mình, Muốn anh chỉ của mình.. Long Khánh, ngày 15/11/2018.
#5 Có đôi khi tưởng là mãi mãi. Có đôi khi tưởng không xa rời. Rồi em biết cũng sẽ có ngày, Qua cơn say em lại tỉnh. Chỉ muốn nói với anh đôi lời. Yêu nhau, yêu hết mùa xuân xanh. Quên nhau, quên cả những năm tháng ấy. Xa nhau, xa những con đường ta đã qua. Nhớ nhau, nhớ từng lời hứa đã trao nhau. Từng mơ ước yêu nhau vĩnh cửu, Anh kể về con phố nơi anh sống, Chưa từng gặp người như em. Chúng ta đến gần với tình yêu như thế, Mà đến khi chia ly mới biết ta đã yêu. Lặng lẽ nhìn từng mây trôi trên bầu trời. Mẹ em dặn đủ điều trên đời cho em. Mà lại quên dặn không được say anh. Bao giờ anh mới say lại em? Long Khánh, ngày 24/11/2018.
#6 Tất cả về anh đều hoàn hảo. Dù cách nhau vài cây số có làm sao? Chỉ sợ ngày gặp được anh rồi, Những xúc cảm ngày đầu theo dòng nước trôi. Tưởng chừng những đêm dài nghĩ về anh, Nhìn ngoài cửa hàng cây cũng thôi xanh. Em từng kể về những chàng trai xung quanh. Cũng chưa từng gặp người như anh. Gió thổi ngày đông chí, Chỉ muốn xách ba lô lên và đi. Tuổi trẻ của em thật tươi đẹp. Tươi đẹp nhất vì có anh đang chờ. Một điều cũ qua, một điều mới đến, An nhiên một năm, bình an một đời. "Mong rằng sau khi tôi trở về, Em vẫn là tiểu bảo bối của tôi." Mọi thứ giữa chúng ta đều thật hoàn hảo. Nếu ta ở cạnh nhau thì tốt biết bao. Say anh, say đến quên cả non sông. Chỉ không quên ước muốn cùng anh một lòng. Long Khánh, ngày 28/11/2018.
#7 Nhớ Bắc, nhớ Điện Biên. Nhớ mùa vải, nhớ Hưng Yên. Tình Giang Hồ Ảo có là thật? Hay chỉ khiến ta xa trăm lần? Áo trắng một màu cành hoa dại, Hoa không vì nở mà tàn phai. Cảm ơn gió, cảm ơn mưa, Người không vì yêu mà dối lừa. Không thể tin những ngày trời xanh, Con phố nhỏ lối quẩn quanh. Không thể tin những ngày vẫn còn say. Yêu anh, đến quên mất mình ở đây. An nhiên mà mong nhớ. Sóng gió không rời xa. Bên ô cửa sổ có cành bơ, Hoa kết trái mùa mới qua. Long Khánh, ngày 02/12/2018.
#8 Em có ngàn nỗi buồn dành cho anh. Nào có thể xóa tất cả anh đã mang. Em đã từng cố quên đi anh. Nhưng nào có thể ngừng yêu anh? Anh đứng giữa sân ngắm bầu trời, Em ngắm nhìn anh, nước mắt rơi. Qua hết mùa lá rơi trên tay, Những năm tháng ấy, anh đã lấy. Biển vẫn xanh như ngày nào. Chỉ là ta đã thôi bên nhau. Sóng và gió vẫn như ngày nào. Chỉ là ta không còn nghĩ về nhau. Nghe mùi gió còn vương hương anh, Nghe gió thì thâm về anh, Rằng đã có ai bên cạnh anh. Chăm sóc anh em cũng thôi đành. Một ngày nọ trời bỗng thôi xanh, Anh mang những cơn mưa về, Từng hạt mưa đọng còn long lanh, "Và anh cũng say em!" Long Khánh, ngày 07/12/2018. - _End.