Sầu Nghiêng Lênh đênh chiếc bách dập dềnh Chênh vênh Em đứng buồn tênh bên đời Hoa tàn muôn thuở rụng rơi Ái tình Em thả chơi vơi nghiêng sầu Hóa ra mưa vẫn trên đầu Thênh thang rụng xuống, ngập màu buồn thương Hay là thôi chẳng tơ vương Để mưa rớt xuống, sắc nhường cỏ cây Nhắc rằng chỉ một cuộc say Để rồi gột rửa thơ ngây trong chiều.. Vương Tâm Nguyên