Sao Họ Cứ Hoài Ghét Nhau? Sống chan hòa vui vẻ không thú vị Thêm chút ganh đua, một chút dối lừa Cho cuộc sống sắc màu thêm chan chứa Để lá úa tàn khởi sắc nên xanh Sao mặt họ cứ mãi hoài lạnh tanh Chẳng nở nụ cười tiễn đưa đồng loại Một người vừa đến với cõi thiên thai Nhờ công ơn của miệng đời sâu thẳm Một người vừa về từ chốn xa xăm Nghe đâu đó là phường trộm cắp Người ta sợ, đèn tàn chẳng dám thắp Trốn miệng đời trở lại chốn phương xa Vốn miệng đời để người vẽ ra ma Để kiến nuốt voi, cá bơi trên cạn Chúa Sơn Lâm chẳng về tới đại ngàn Lỡ sa cơ lưỡi trời đâm xuyên thấu Trái tim đỏ hồng máu hóa ra nâu. Vong Ưu