Mùa lễ hội này con lại lỗi hẹn nữa mẹ ơi! Sài Gòn ốm rồi không những thế trận ốm này rất nặng Con vẫn lành áo ấm cơm mà ngày đêm lo lắng Nhưng chẳng thể làm gì ngoài việc chỉ ngồi yên! Con đã khoe với mẹ rất nhiều về thành phố chẳng có ban đêm Nhộn nhịp sớm hôm chưa từng thấy nơi nào đẹp thế Nơi mà cả nước kiêu hãnh gọi là Sài Gòn hoa lệ Bỗng có một ngày mọi thứ lặng im.. Con chỉ là lữ khách tha hương mà đau buốt tận tim Hàng quán vắng hoe góc phố buồn hiu hắt Chỉ có tiếng còi xe cấp cứu gào lên rồi im bặt Để lại vô vàn những hồi hộp hi vọng chẳng gọi tên.. Con biết bố mẹ mọi người lo lắng nên cứ khuyên Hay con cứ như bao người ngoài kia tạm xa thành phố Bình yên thực sự là ở căn nhà nhỏ Nơi có những yêu thương ngày đêm ngóng chờ Con hứa trở về nhưng không thể là bây giờ Chính phủ đã gọi tên mỗi người dân là một chiến sĩ Góp sức bé nhỏ của mình chống dịch là chỉ Ăn thật no rồi cứ thế ngồi yên.. Dây cứ giăng chỉ thị mới con cũng không phiền Con thấy biết ơn sự hi sinh của những người chiến sĩ Miệt mài ngày đêm dành sự sống cho bao người không nghỉ Giữa đời thường mà con thấy họ thật giống siêu nhân! Con sẽ trở về ngày chiến thắng của toàn dân Dịch được đẩy lùi Sài Gòn - Hà Nội vui như hội Con có thể bắt tay ôm hôn và nói câu xin lỗi Để bố mẹ người thân lo lắng không ngừng Con sẽ sớm trở về ngày dịch bệnh đã dừng. Xin mẹ hãy tin con như con tin Sài Gòn đứng dậy! Hoa lệ vui tươi nghĩa tình mà con vẫn thấy Hoa cho sự kiên cường lệ cho niềm vui chiến thắng mẹ ơi!