Truyện Ngắn Reddit - Hiện Thực Đáng Sợ Hơn Hư Cấu (Tri Ức Dịch)

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi moctriuc, 3 Tháng mười hai 2021.

  1. moctriuc

    Bài viết:
    29
    HIỆN THỰC ĐÁNG SỢ HƠN CẢ HƯ CẤU

    Hiện thực có thể rùng rợn hơn hư cấu. Điều thực sự đáng sợ không phải là những thứ bất thình lình nhảy ra trong đêm, mà là những bước ngoặt khiếp đảm trong đời thường. Đặc biệt là khi ta càng đào sâu bao nhiêu thì càng thấy chúng rùng rợn bấy nhiêu.

    Chẳng hạn như câu chuyện về bà dì Mary.

    Mary không phải là dì của tôi, mà là dì của một người bạn. Cậu ấy đã kể cho tôi câu chuyện này vì tôi đã chia sẻ câu chuyện thời thơ ấu của chính mình về Gurgles & Bugman. Vì đây là chuyện gia đình, nên tên của dì đã được thay đổi để bảo vệ quyền riêng tư.

    Dì Mary là con cả trong gia đình có 4 người con. Dì vẫn cô lẻ trong bốn mươi năm đầu tiên của cuộc đời, nên luôn chìu chuộng các cháu gái và cháu trai bằng đủ loại quà bánh. Hiển nhiên, dì là người dì được yêu thích của mọi nhà.

    Tuy nhiên, trong sâu thẳm, dì rất cô đơn.

    Luôn luôn là người chưa chồng trong khi mọi người xung quanh đều đã lập gia đình và có con cái đã ảnh hưởng đến dì rất nhiều về mặt tinh thần. Cuối cùng khi cha mẹ dì qua đời, họ để lại một cho dì một căn nhà bề thế. Nhưng khoảng trống trong cuộc sống của dì cũng thăm thẳm như những căn phòng trống trong biệt thự của dì.

    Không lâu sau sinh nhật lần thứ bốn mươi sáu, dì khiến mọi người bất ngờ khi thông báo về đám cưới bất ngờ của mình với Stanley, một người đàn ông dì mới quen được hai tháng.

    Rõ ràng là họ yêu nhau sâu sắc. Anh ta chỉ trẻ hơn dì một chút – băm chín tuổi - nhưng quyến rũ, hòa hợp và có một tâm hồn cởi mở như dì Mary. Mặc dù không ai biết nhiều về Stanley, nhưng tất cả họ đều yêu quý và chào đón dượng về với gia đình. Họ cũng thầm thở phào nhẹ nhõm vì cuối cùng Mary đã tìm được hạnh phúc sau ngần ấy năm cô đơn.

    Một tháng sau đám cưới, họ hưởng tuần trăng mật của cuộc đời, dành một năm để đi du lịch khắp thế giới. Cứ sau vài tuần, một tấm bưu thiếp sẽ đến từ nhiều địa điểm kỳ lạ khác nhau, nói lên rằng họ đã vui biết bao nhiêu.

    Mọi thứ dường như hoàn hảo cho đến khi cặp đôi trở về sau chuyến du lịch. Sống cùng nhau tại biệt thự, Mary bắt đầu thay đổi. Dì ấy thôi ngủ cùng giường với Stanley, rồi khăng khăng đòi họ phải ở phòng riêng. Chẳng bao lâu sau, dì nói rằng mình nghe thấy những tiếng động lạ trong nhà: Tên dì được gọi trong đêm, tiếng cào dữ dội vang vọng trong hành lang, hay những tiếng rên rỉ thê lương dường như phát ra từ chính những bức tường.

    Stanley càng cố gắng an ủi dì, dì càng trở nên kinh hãi. Dì sẽ la hét yêu cầu dượng tránh xa, và không được chạm vào dì. Dì ấy sẽ dành nhiều ngày nhốt mình trong phòng để khóc và nói lảm nhảm, dần dần phát điên vì đám cáu bẩn tích tụ và sự cô lập về tinh thần.

    Cuối cùng, gia đình đã đưa dì đến một bác sĩ tâm thần, người đã chẩn đoán dì mắc một loại bệnh tâm thần phân liệt hoang tưởng được gọi là Hội chứng Capgras. Đây là một chứng bệnh khá hiếm khi bệnh nhân tin rằng ai đó thân thiết đã bị thay thế bằng một kẻ mạo danh y hệt. Dì tuyên bố rằng Stanley không phải là chồng dì - mà là một thứ gì đó trông, hành động và giả vờ là Stanley.

    Gia đình dì phải đối mặt với sự lựa chọn khó khăn là đưa Mary vào trại tâm thần để nhận được sự chăm sóc cần thiết, hoặc cho dì dùng thuốc an thần và chăm sóc tại nhà. Họ chọn cách giữ cho dì ấy dùng thuốc an thần.

    Suốt quãng thời gian đó, Stanley rõ ràng đã rất quẫn trí, nhưng vẫn yêu Mary bằng cả trái tim mình. Anh không bao giờ bị lung lạc khỏi việc chăm sóc dì bên giường bệnh, cho dì ăn và nói chuyện với dì như một người chồng đầy tình thương. Trong năm sau đó, gia đình đã có nhiều thời gian để hiểu Stanley hơn khi họ thay phiên nhau chăm sóc Mary, và cảm thấy vô cùng may mắn khi có dượng ở bên.

    Vì vậy, đó hoàn toàn là một cú sốc nặng nề khi một ngày nọ họ đến nhà dì và bắt gặp một đội xe cảnh sát. Cửa trước dán băng dính của cảnh sát và họ không được phép vào. Sau khi chứng minh rằng họ có liên quan đến những người cư ngụ trong nhà, người phụ trách đã tường thuật lại những gì đã xảy ra.

    Sáng hôm đó, thi thể của dì Mary được tìm thấy dưới chân một vách đá ven đại dương, cách nhà khoảng nửa giờ lái xe. Một người chạy bộ đi ngang qua đã nhìn thấy chiếc xe của dì lái tới ngay sát mép vực, và một người phụ nữ đang kéo một thi thể từ phía sau xe. Sau khi gọi cảnh sát, anh ta chứng kiến Mary đâm nhiều nhát vào cơ thể nam giới đó bằng một con dao nhà bếp lớn. Sau đó, dì đẩy cơ thể ra khỏi vách đá xuống vùng nước bên dưới, và bắt đầu cười không kiểm soát trong nhiều phút trời.

    Khi cảnh sát đến, dì chỉ đơn giản quay lại và mỉm cười, sau đó nhảy xuống vách đá tự tử. Họ đã tìm cách trục vớt cơ thể của dì, nhưng không tìm thấy bất cứ dấu vết của thi thể Stanley. Rất có thể nó đã bị trôi ra biển. Biển số của chiếc xe đã dẫn họ đến ngôi nhà này, nơi đang được tập trung điều tra. Họ tìm thấy một số loại thuốc đã được nhổ ra gần giường của Mary và một chiếc đèn hỏng trên sàn với vết máu bắn tung tóe trên tường. Dì Mary đã giả vờ uống thuốc, sau đó hạ gục Stanley bằng ngọn đèn cạnh giường trong khi dượng quay đầu đi. Sau đó, dì kéo thi thể bất tỉnh và xuất huyế vào nhà bếp, nơi dì dùng dao đâm Stanley, trước khi kéo dượng lên xe và lái đến chỗ vách đá.

    Tuy nhiên, những gì họ tìm thấy tiếp theo mới thực sự khiến tôi ớn lạnh.

    Khi khám xét ngôi nhà ngày hôm đó, cảnh sát đã phát hiện một căn hầm bí mật dưới tấm thảm lớn. Khi mở nó ra, họ bắt gặp vẻ mặt đau đớn của một xác chết khô trên bậc thềm, đang cào vào cửa hầm.

    Căn phòng bao phủ bởi mùi hôi thối của chất thải khô của con người, và những lỗ đục trong đồ gỗ, nơi ai đó đã cố gắng tìm cách thoát khỏi nhà giam này một cách tuyệt vọng. Khi kết quả phân tích DNA và hồ sơ nha khoa trở lại, xác chết giống với Stanley đến 99%.

    Dượng đã chết trong nhiều tháng, rất có thể vì đói. Những móng tay dài của dượng đã bị gãy và trầy xước vì những nỗ lực cào cấu vô ích đã thoát ra. Stanley là nguyên nhân của những sự kiện rùng rợn trong đêm theo lời kể của dì Mary: Những lời kêu gọi, khẩn cầu và nỗ lực tuyệt vọng để thoát ra của dượng đã vang vọng khắp các hành lang của dinh thự vào ban đêm.

    Nhưng việc giải quyết bí ẩn đó chỉ tạo ra một bí ẩn sâu sắc hơn.

    Vậy thì ai là người chăm sóc Mary, dành thời gian cho gia đình dì ấy – rồi cuối cùng đã bị sát hại và ném xuống vách đá - nếu Stanley đã chết?

    Là anh em sinh đôi? Là người song trùng?

    Dù có là ai thì dì Mary đã mang theo bí mật đó xuống mồ.

    Mặc dù vậy, điều ám ảnh tôi nhất là ý nghĩ rằng có lẽ dì ấy hoàn toàn bình thường trong xuyên suốt câu chuyện, và thứ điên rồ là chính thế giới này.

    Hiện thực thực sự đáng sợ hơn hư cấu.

    Nguồn: Reddit - Nosleep - Reality Is Creepier Than Fiction
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...