Tác giả: Lục Tiểu Hồng Ra Đi Không Phải Tôi Chạy Trốn Cuộc sống luôn có những nốt trầm cuốn lấy tôi, Trôi dạt giữa trời biển mênh mông Sông núi bao trùm lên tất cả Nước mắt tôi chảy ngược vì người đời Đâu phải ai cũng làm vừa lòng tất cả Nếu vậy thì tôi phải trả giá hết mình Xin tất cả hay qua mau, để lại một chút bình yên Lên rồi phải xuống, mưa to thì lại tạnh Cuộc đời cứ thế trôi mãi Đến lúc ta cảm thấy rất mệt mỏi Muốn hao kiệt lí trí sống Dù muốn chống lại kiếp sinh tử Nhưng hết hi vọng vì điều đó mất rồi. Ra đi vì kiếm sống tha hương Khổ cực giáng xuống vai gầy này Nước mắt rơi từng mưa chút Cay đắng nuốt trong tim Chỉ mong có cuộc sống tốt! Người đời có khinh miệt bao nhiêu Thì cố nén nó đi Cố gắng tiến về phía trước Mặt đi không ngoảnh lại Hiên ngang bước mạnh chân Họ nghĩ gì cũng được Nghĩ tôi là kẻ ngu si, nghĩ tôi là kẻ vô dụng Hoặc nghĩ rằng tôi Ra đi vì để chạy trốn Thì tôi đây cũng không bận tâm Tiến đi không một chút do dự Để mai này tôi sẽ thành công!