Quên đi Quên đi những nỗi buồn em ơi Nhớ làm chi khi ta đã xa rời? * * * Hà Nội thu về mang chút gió Cuốn cả lòng ai lại vướng sầu Em không buồn khi ta không còn nhau Mà buồn cho những kỉ niệm ngày xưa cũ Bỗng theo chiều gió thấm vào tim Một chút đau và cả một chút tiếc Tiếc những ngày thu năm ấy không còn nữa Tiếc cả cái khoảng trời có gió nhưng không lạnh Vì ta có nhau vì ta hạnh phúc Và giờ là hai mảnh đời riêng Không giao nhau xúc cảm để cùng buồn Gió thu thôi lạnh trong kí ức anh Nhưng sao mãi lún sâu trong tâm này? Sao mãi khiến em buồn khi gió lạnh Mãi khiến em say khi thu về? Khiến em chua xót khi nhớ lại? Em thức trắng lúc nghĩ về anh? Quên đi được chưa những ngày ấy Chẳng cần đâu hạnh phúc đã đi xa Mau theo gió mà bay về phương lạ Để môi em lại cười Và nước mắt em ngừng rơi * * * * * *