Quê hương là gì hở mẹ Mà cô giáo dạy phải yêu Quê hương là gì hở mẹ Ai đi xa cũng nhớ nhiều? Âm hưởng nhẹ nhàng của bài thơ, giai điệu ngọt ngào của bài hát cứ tự nhiên như vậy thấm vào lòng tôi, quê hương tôi _ Hàm Thuận Nam mãi là nơi nuôi dưỡng, cho tôi những kí ức tuyệt vời. Quê tôi, nơi bình yên có những vườn thanh long bạt ngàn vô tận. Với núi Tà Cú sừng sững hiên ngang, là biển xanh cát trắng nắng vàng, là những nụ cười trong trẻo của trẻ thơ, là lời âu yếm của người già thật thân thương, gần gũi. Quê tôi, là những ngày mưa ngập cả lối đi, là những ngày nắng như đổ lửa, là những ngày gió thổi cả ước mơ. Là những ngày nhọc nhằn của cha, là lời thở than của mẹ, là sự ồn ào của chúng bạn mỗi buổi chiều thả diều nơi khu đất trống cạnh nhà. Dù chưa một lần đi xa nhưng tôi vẫn nhớ. Nhớ những con đường đi học quanh co hay đường quốc lộ rộng mở. Nhớ những tiếng cười, giọng nói ríu ran. Nhớ những gương mặt mặt khắc khổ, mộc mạc chân chất. Nhớ những dịp vui đùa quậy phá, nhớ những kỉ niệm tuổi thơ.. Quê hương đâu chỉ là nơi chôn rau cắt rốn, là nơi từng bước trưởng thành, là máu thịt mà là tất cả nỗi niềm ấp ủ nhớ thương, khát vọng, là niềm tự hào để thôi thúc tôi phấn đấu vươn lên trong cuộc sống. Nhớ đến quê hương là tôi có thêm động lực, niềm tin để mạnh mẽ vươn xa. Dù sau này có đi xa, thì trong lòng tôi vẫn luôn nhắc nhở: "Quê hương mỗi người chỉ một Như là chỉ một mẹ thôi Quê hương nếu ai không nhớ Sẽ không lớn nổi thành người"