CHỐN QUÊ Một khoảng trời, gió lộng và gió lay Rì rào sóng, cơn say rồi lại tỉnh, Để hòa mình, nắng ánh sớm bình minh Tìm chốn đợi, thời gian trong tiềm thức. Chốn quê nhà rộn ràng và tất bật Xuôi ngược dòng, bến đợi chốn sông quê Rời phố đông, trở lại chốn ta về Tìm lại món "niềm vui" xưa đã mất Nếu có hỏi? Thì xin trả lời thật. Vá nỗi buồn góp nhặt chút ưu tư Gói đem về gìn giữ những ngôn từ Lời trăng sáng đan xen lời mây biếc. Kể từ lúc, người ra đi biền biệc Đã không còn lời nói đầm thấm xưa Mây và trời nâng bế những hạt mưa Ươm mầm sống lên nền đồng lúa ngát. Rì rào gió bên hiên thơm ngào ngạt Mùi lúa non hòa quyện với đất trời Nhẹ nhàng lắm, chút dư vị đầy vơi Điểm tô nét, thanh xuân thêm vời vợi. - Huỳnh Thanh Trung- LÀNG Làng tôi ở lũy tre xanh Nhà tranh vách đất, xung quanh đê làng Đồng thơm hương lúa trĩu vàng Hồi ức ngày bé vẫn mang trong lòng Nhớ cùng lũ bạn tắm sông Lúc cùng lũ bạn chạy rong khắp làng Đêm khuya sao sáng, trăng vàng Ve kêu, gió thổi râm rang khắp vùng Cờ lao tập trận tranh hùng "Chiến trường hỗn loạn" một vùng góc sân Thắng hay bại chưa bất phân Hai phe "hỗn chiến" đã gần quá trưa. Chiều tà, tắt nắng đổ mưa Lâm râm nặng hạt, dầm mưa trở về. Mai này có nhớ chốn quê Người đây, cảnh đấy chưa hề phai phôi Lòng quyến luyến. Chút bồi hồi Chân mây, dòng nước nhớ Ôi! Quê mình. - Huỳnh Thanh Trung-