Quá Thử Trình bày: Tường Lặc Lặc Tác khúc: Khương Vũ Hàm Bạn đã bao giờ nghe một bài hát mà sau khi giai điệu kết thúc, lòng vẫn còn lặng đi trong một nỗi buồn không tên? Đó là cảm giác mà "Quá Thử" của Tường Lặc Lặc mang đến cho mình. Một khúc ca ngắn, nhưng mỗi lời, mỗi nốt nhạc lại như chạm nhẹ vào trái tim, không đau đến mức gào khóc, chỉ âm ỉ như ngọn lửa nhỏ cháy mãi trong lòng người từng đi qua những năm tháng cũ. "Quá Thử" dịch nôm na là "Đi qua nơi này". Một tựa đề rất tĩnh, rất nhẹ, nhưng lại gợi lên cảm giác hoài niệm rất rõ. Có người từng ghé qua, có ký ức từng nảy mầm ở nơi đây, có chuyện xưa giờ chỉ còn là tro bụi trong trí nhớ.. Bài hát không kể một câu chuyện rõ ràng, mà giống như những vết loang ký ức: Lúc hiện, lúc mờ, như khói, như sương. Từng dòng lời là từng lát cắt nhỏ, từng mảnh hồn của một mối tình đã qua. Ca từ của Khương Vũ Hàm mang đậm chất văn thơ cổ phong. Những hình ảnh như "đào hoa bay lượn", "rêu phong", "rượu cũ", "chuyện xưa", "núi non chưa đổi".. gợi cảm giác rất điện ảnh, rất thơ, nhưng lại không hề quá xa xôi hay kiểu cách. Ngược lại, từng câu chữ rất đời, rất người. Ai rồi cũng từng yêu, từng chờ, từng không được gặp lại. Ai rồi cũng có một đoạn "quá thử" chỉ có thể đi qua, không thể quay về. Một điểm khiến người nghe ấn tượng nữa là giọng hát của Tường Lặc Lặc. Khác với những bản cổ phong thường thiên về giọng nữ mảnh mai hoặc kỹ thuật quá rõ, Tường Lặc Lặc mang đến một màu giọng trầm ấm, mộc mạc. Anh không hát như kể lể, mà giống như đang nhớ lại, khẽ khàng chia sẻ. Chính sự giản dị ấy khiến cảm xúc thấm sâu, chân thật hơn bao giờ hết. "Quá Thử" không phải là bài hát ồn ào hay viral, cũng không có phần phối khí cầu kỳ. Nhưng chính sự tối giản đó lại khiến bài hát như một tách trà nguội, không nóng bỏng, không chát đậm, nhưng để lại dư vị rất lâu. Nếu bạn đang cần một bài hát để nghe vào lúc chiều muộn, khi lòng có chút chênh vênh, hoặc chỉ đơn giản là muốn tìm một góc nhạc Hoa cổ phong sâu lắng và tinh tế, "Quá Thử" chính là lựa chọn không nên bỏ lỡ. Trên đây là bản Vietsub trên Youtube, còn dưới là bản Trung á mọi người. Lời bài hát 过此阴沉各悄然 相思平地起波澜 昨日如梦亦如烟 还记你我笑谈一碗 撩拨心弦素火乱 问一声几人去几人来 流桃花舞留在 为谁飘零为谁开 手捉你赠我败落回忆的沉哀 有一鱼 有一人 有机劫青苔 有酌酒 有过往 有你不会来 物也非 人也非 选择远离灯火的山外 过此阴沉各悄然 相思平地起波澜 昨日如梦亦如烟 还记你我笑谈一碗 撩拨心弦素火乱 过此爱恨各两半 一幕悲寒一眼欢 我等你山水未变 催人言你不见 满树桃花我黯然 问一声几人去几人来 流桃花舞留在 为谁飘零为谁开 手捉你赠我败落回忆的沉哀 有一鱼 有一人 有机劫青苔 有酌酒 有过往 有你不会来 物也非 人也非 选择远离灯火的山外 过此阴沉各悄然 相思平地起波澜 昨日如梦亦如烟 还记你我笑谈一碗 撩拨心弦素火乱 过此爱恨各两半 一幕悲寒一眼欢 我等你山水未变 催人言你不见 满树桃花我黯然 Pinyin Guò cǐ yīn chén gè qiǎo rán Xiāng sī píng dì qǐ bō lán Zuó rì rú mèng yì rú yān Húan jì nǐ wǒ xìao tán yī wǎn Liāo bō xīn xían sù huǒ lùan Wèn yī shēng jī rén qù jī rén lái Líu táo huā wǔ lìu zài Wéi shúi piāo líng wéi shúi kāi Shǒu zhuó nǐ zèng wǒ bài luò húi yì de chén āi Yǒu yī yú yǒu yī rén yǒu jī jié qīng tái Yǒu zhuó jiǔ yǒu guò wǎng yǒu nǐ bù hùi lái Wù yě fēi rén yě fēi Xuǎn zé yuǎn lí dēng huǒ de shān wài Guò cǐ yīn chén gè qiǎo rán Xiāng sī píng dì qǐ bō lán Zuó rì rú mèng yì rú yān Húan jì nǐ wǒ xìao tán yī wǎn Liāo bō xīn xían sù huǒ lùan Guò cǐ ài hèn gè liǎng bàn Yī mù bēi hán yī yǎn huān Wǒ děng nǐ shān shuǐ wèi bìan Cuī rén yán nǐ bù jìan Mǎn shù táo huā wǒ àn rán Wèn yī shēng jī rén qù jī rén lái Líu táo huā wǔ lìu zài Wéi shúi piāo líng wéi shúi kāi Shǒu zhuó nǐ zèng wǒ bài luò húi yì de chén āi Yǒu yī yú yǒu yī rén yǒu jī jié qīng tái Yǒu zhuó jiǔ yǒu guò wǎng yǒu nǐ bù hùi lái Wù yě fēi rén yě fēi Xuǎn zé yuǎn lí dēng huǒ de shān wài Guò cǐ yīn chén gè qiǎo rán Xiāng sī píng dì qǐ bō lán Zuó rì rú mèng yì rú yān Húan jì nǐ wǒ xìao tán yī wǎn Liāo bō xīn xían sù huǒ lùan Guò cǐ ài hèn gè liǎng bàn Yī mù bēi hán yī yǎn huān Wǒ děng nǐ shān shuǐ wèi bìan Cuī rén yán nǐ bù jìan Mǎn shù táo huā wǒ àn rán Lời Việt Qua đây mây xám giăng màn, Tình sâu gợn sóng ngập tràn đất yên. Hôm qua tựa mộng, khói huyền, Còn vương khoảnh khắc đôi miền chuyện xưa. Tơ lòng khơi dậy lửa vừa, Hỏi người đi mấy, người thưa mấy lần? Đào hoa lặng lẽ xoay vần, Vì ai rơi rụng? Vì thân ai nở? Tay cầm tặng vật người xưa, Chìm trong u uẩn ký xưa não nề. Có con cá, có lời thề, Có rêu phong phủ bến mê một đời. Có men rượu, có một thời, Có người chẳng đến, khung trời xa xăm. Vật chẳng thật, người chẳng nằm, Ta đành lựa chọn xa tầm ánh hoa. Qua đây mây xám giăng màn, Tình sâu gợn sóng ngập tràn đất yên. Hôm qua tựa mộng, khói huyền, Còn vương khoảnh khắc đôi miền chuyện xưa. Tơ lòng khơi dậy lửa vừa, Qua đây yêu hận chia vừa đôi bên. Một màn lạnh lẽo chênh nghiêng, Một tia ấm áp dịu hiền ánh môi. Chờ người, non nước chưa dời, Nghe câu thúc giục, bóng người biệt tăm. Đào hoa nở rộ âm thầm, Trước hoa ta đứng lặng câm mảnh lòng. Hỏi người đi mấy, người về? Đào hoa vẫn múa chẳng hề đổi thay. Vì ai rơi rụng tháng ngày, Vì ai nở rộ đọa đày trong tim? Tay cầm tặng vật người xưa, Chìm trong u uẩn ký xưa não nề. Có con cá, có lời thề, Có rêu phong phủ bến mê một đời. Có men rượu, có một thời, Có người chẳng đến, khung trời xa xăm. Vật chẳng thật, người chẳng nằm, Ta đành lựa chọn xa tầm ánh hoa. Qua đây mây xám giăng màn, Tình sâu gợn sóng ngập tràn đất yên. Hôm qua tựa mộng, khói huyền, Còn vương khoảnh khắc đôi miền chuyện xưa. Tơ lòng khơi dậy lửa vừa, Qua đây yêu hận chia vừa đôi bên. Một màn lạnh lẽo chênh nghiêng, Một tia ấm áp dịu hiền ánh môi. Chờ người, non nước chưa dời, Nghe câu thúc giục, bóng người biệt tăm. Đào hoa nở rộ âm thầm, Trước hoa ta đứng lặng câm mảnh lòng.