[Lyrics] Phù Bạch - Hoa Chúc Ft. Vương Thắng Nam

Thảo luận trong 'Quốc Tế' bắt đầu bởi Minh Nguyệt, 29 Tháng sáu 2019.

  1. Minh Nguyệt Thanh Xuân

    Bài viết:
    503
    Buông bỏ đi đoạn tình duyên

    Liệu thấu được tất thảy?

    Mượn đường của Vô Thường

    Nhìn thông được hết oán ân



    Lyrics:

    夜中不得寐

    邊秋一雁驚

    獨酌幾句壺見底

    撞翻酒家旗

    店家別小氣

    我以琴來抵

    再賠一曲水龍吟

    杯酒不嫌輕

    人間有序法 浮白無算清

    相逢難免道別離切勿多追憶

    紅塵亂初心莫問師何名

    但求荒廢在此地懨懨忘餘情

    且讓我偶然落下十年的煩憂

    善罷甘休知往日舊事不可回頭

    去釋懷有無

    再回味是否

    借無常一肘

    將世故看通透

    請贈我夢裡貪圖餘溫的苛求

    用醉遮醜在無邊的孤獨裡刻舟

    一別刻三秋

    這一生如困獸

    捉時間的袖輕撫

    故事到最後

    天光漏窗隙階前廢如泥

    昨夜可曾亂囈語勸君莫相信

    雲袖凝詩氣千金已散盡

    待我他朝步青雲再來贖我琴

    人間有序法浮白無算清

    相逢難免道別離切勿多追憶

    紅塵亂初心莫問師何名

    但求荒廢在此地懨懨忘餘情

    且讓我偶然落下十年的煩憂

    善罷甘休知往日舊事不可回頭

    去釋懷有無

    再回味是否

    借無常一肘

    將事故看通透

    請贈我夢裡貪圖餘溫的苛求

    用醉遮醜在無邊的孤獨裡刻舟

    一別刻三秋

    這一生如困獸

    捉時間的袖輕撫

    故事到最後

    Pinyin:

    Yèzhōng bùdé mèi

    Biān qiū yī yàn jīng

    Dú zhuó jǐ jù hú jìan dǐ

    Zhùang fān jiǔjiā qí

    Dìanjiā bié xiǎoqì

    Wǒ yǐ qín lái dǐ

    Zài péi yī qū shuǐlóng yín

    Bēi jiǔ bù xían qīng

    Rénjiān yǒu xù fǎ fú bái wú sùan qīng

    Xiāngféng nánmiǎn dào biélí qiè wù duō zhuīyì

    Hóngchén lùan chūxīn mò wèn shī hé míng

    Dàn qíu huāngfèi zài cǐdì yān yān wàng yú qíng

    Qiě ràng wǒ ǒurán luòxìa shí nían de fányōu

    Shànbàgānxiū zhī wǎngrì jìushì bùkě húitóu

    Qù shìhúai yǒuwú

    Zài húiwèi shìfǒu

    Jiè wúcháng yī zhǒu

    Jiāng shìgù kàn tōng tòu

    Qǐng zèng wǒ mèng lǐ tāntú yú wēn de kēqíu

    Yòng zùi zhēchǒu zài wúbiān de gūdú lǐ kè zhōu

    Yī bié kè sānqiū

    Zhè yīshēng rú kùn shòu

    Zhuō shíjiān de xìu qīng fǔ

    Gùshì dào zùihòu

    Tiānguāng lòuchuāng xì jiē qían fèi rú ní

    Zuóyè kě céng lùan yìyǔ quàn jūn mò xiāngxìn

    Yún xìu níng shī qì qiānjīn yǐ sàn jǐn

    Dài wǒ tā cháo bù qīngyún zài lái shú wǒ qín

    Rénjiān yǒu xù fǎ fú bái wú sùan qīng

    Xiāngféng nánmiǎn dào biélí qiè wù duō zhuīyì

    Hóngchén lùan chūxīn mò wèn shī hé míng

    Dàn qíu huāngfèi zài cǐdì yān yān wàng yú qíng

    Qiě ràng wǒ ǒurán luòxìa shí nían de fányōu

    Shànbàgānxiū zhī wǎngrì jìushì bùkě húitóu

    Qù shìhúai yǒuwú

    Zài húiwèi shìfǒu

    Jiè wúcháng yī zhǒu

    Jiāng shìgù kàn tōng tòu

    Qǐng zèng wǒ mèng lǐ tāntú yú wēn de kēqíu

    Yòng zùi zhēchǒu zài wúbiān de gūdú lǐ kè zhōu

    Yī bié kè sānqiū

    Zhè yīshēng rú kùn shòu

    Zhuō shíjiān de xìu qīng fǔ

    Gùshì dào zùihòu

    Lời việt:

    Chẳng ngủ được đêm thâu

    Biền thùy nhạn cất tiếng

    Cô đơn rót chén rượu uống say

    Đụng ngọn cờ gãy nát

    Lão bản đừng tính toán

    Tặng đàn ngươi có lấy?

    Thủy Long Khúc ngâm mời lắng nghe

    Chén rượu không chê nhẹ

    Nhân gian tự có luật

    Phạt rượu vẫn chẳng xong

    Tương phùng cuối cùng vẫn cách ly

    Chớ tạc thêm kí ức

    Hồng trần loạn như tơ

    Xin đừng hỏi tên ta

    Chỉ mong bước chân dừng tại đây

    Gạt đoạn tình dư thừa

    Vậy ấy mà

    Vô tình thêm 10 năm phiền muộn chẳng dứt

    Thế sự lúc xưa xem như mây trời nào còn đường cứu vãn

    Buông bỏ đi đoạn tình duyên

    Liệu thấu được tất thảy?

    Mượn đường của Vô Thường

    Nhìn thông được hết oán ân

    Hãy để ta

    Tham luyến giấc mộng sao thật quá ấm áp

    Lấy một chén rượu che đi cô độc nơi biên cương gió bão

    Từ biệt ngỡ ngàn thu

    Đời tựa thú trong lồng

    Phủ tà áo bắt thời gian này

    Chuyện cũng đến hồi kết

    Song cửa rạng ánh nắng

    Bậc thềm lại tan hoang

    Hồi đêm nói loạn vì quá say

    Quân đừng tin lúc ấy

    Thơ đọng vạt áo kia

    Vạn lượng rồi cũng hết

    Đợi lúc ta và hắn thành danh

    Trở về lấy đàn xưa

    Nhân gian tự có luật

    Phạt rượu vẫn chẳng xong

    Tương phùng cuối cùng vẫn cách ly

    Chớ tạc thêm kí ức

    Hồng trần loạn như tơ

    Xin đừng hỏi tên ta

    Chỉ mong bước chân dừng tại đây

    Gạt đoạn tình dư thừa

    Vậy ấy mà

    Vô tình thêm 10 năm phiền muộn chẳng dứt

    Thế sự lúc xưa xem như mây trời nào còn đường cứu vãn

    Buông bỏ đi đoạn tình duyên

    Liệu thấu được tất thảy?

    Mượn đường của Vô Thường

    Nhìn thông được hết oán ân

    Hãy để ta

    Tham luyến giấc mộng sao thật quá ấm áp

    Lấy một chén rượu che đi cô độc nơi biên cương gió bão

    Từ biệt ngỡ ngàn thu

    Đời tựa thú trong lồng

    Phủ tà áo bắt thời gian này

    Chuyện cũng đến hồi kết
     
    LieuDuong thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...