Phong Tân Phiêu Bạt Giang Hồ Hạ Mẫn * * * Các hạ người ở biển đông Trời trăng một dạ bóng không thấy đường Bình minh mặt biển cho tường Một mình một ngựa phiêu dương nơi nào Tới đất bắc lòng ta dậy sóng Khác chí thân so một bóng quê nhà Phía trước chặng đường muôn ngả Ta đây phiêu gió tự là Phong Tân.