Phòng không Hiu hắt khuê phòng, gác mịt mờ Canh ba văng vẳng tiếng mõ lơ Người đi người nhớ, ta càng nhớ Gác lạnh đồi hoang mãi mịt mờ. * Thẫn thờ lê bước chân thờ thẫn Ngơ ngẩn trông xa mắt ngẩn ngơ Nhớ ai ai nhớ, em có nhớ Ai nhớ nhớ ai, có nhớ em. * Đặng ba năm người đi biền biệt Mảnh khăn này thêu lệ thâu đêm Đơn em chiếc bóng, phòng cô quạnh Độc anh tiền tuyến bước quân hành. Cố Mạn Điệp
Ngày anh về Nắng vàng tưới trên giàn thiên lý Con ong bầu vờn giậu mồng tơi Anh về chưa thấy đến nơi Cổng làng lũ trẻ đón mời tranh nhau. * Ngày anh đi mảnh khăn thêu dở Anh vỗ về, vững dạ đợi chờ Đầu làng nghe tiếng trẻ thơ Hay anh về đặng lòng đà xiết vui Dù lời nói ngược nói xuôi Lời hoa ong bướm nặc mùi bướm ong Em đây chẳng thói bưởi bồng Dù xuôi dù ngược quyết trông ngày về. Tác giả: Cố Mạn Điệp